Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2835 : Xa nhau (3)

Ngày đăng: 05:14 30/04/20


“Cái này sao, thế nào cũng được.”



Diệp Thiếu Dương tâm thần hoảng hốt đứng dậy, nghĩ đến chuyện tối qua, đi qua hỏi cô: “Em tối hôm qua còn...”



“Được rồi, đều qua cả rồi.”



Chu Tĩnh Như cười cười, không để hắn nói tiếp.



Cô lại khôi phục bộ dáng bình thường.



Một ngày này, Diệp Thiếu Dương tới sở cảnh sát lấy khẩu cung, thăm dò được nữ cảnh quan Lưu Kỳ kia, lúc trước cùng với hắn bị pháp trận hút vào, cũng cùng nhau ra theo, đang ở trong bệnh viện tiếp nhận kiểm tra.



Diệp Thiếu Dương đem tình huống nói rõ, ký tên ở trên khẩu cung, nghĩ đến cái gì đó, hỏi: “Hồ sơ này sẽ không công khai chứ.”



“Đương nhiên, chỉ là vào sổ sách mà thôi, chuyện này, không còn gì tiếp nối chứ?” Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen, lắc lắc đầu.



“Vậy thì tốt, mặc kệ thế nào, chỉ cần có thể kết án là được.”Cảnh quan kia đưa hắn rời khỏi.



Trở lại khách sạn, Diệp Thiếu Dương gặp mặt bọn lão Thu mấy vị pháp sư địa phương, biết được người của Long Hổ son đã đi cả rồi, mọi người ngồi xuống ăn cơm, Diệp Thiếu Dương cùng một đám đông bạn nhỏ của hắn cũng rời khỏi.



Chu Tĩnh Như đặt vé máy bay giúp bọn họ, bởi vì Trần Duyệt không có chứng minh thư, tương đối phiền toái, cũng may Có Chu Tĩnh Như, thông qua Trần Đào xử lý xong việc vé máy bay, đoàn người soát vé rồi lên máy bay.



“Thiếu Dương ca.” Diệp Thiếu Dương đột nhiên nghe thấy Chu Tĩnh Như gọi mình, quay đầu nhìn lại, Chu Tĩnh Như đứng ở cửa kiểm tra an ninh, hai tay đặt sau người, cười tủm tỉm nhìn hắn.



“Em sao không đi?”



“Em muốn xuất ngoại một chuyến, một đoạn thời gian mới trở về, dứt khoát từ nơi này bay qua đó là được.”



Diệp Thiếu Dương cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng lý do của cô không có cách nào phản bác.



Chu Tĩnh Như hướng hắn vẫy tay, “Bảo trọng nha, anh Thiếu Dương. Còn có mọi người.”
Diệp Thiếu Dương chỉnh lại một phen, chạng vạng liên hệ với lão Quách một lần, vốn muốn tìm hắn



vừa lúc lão Quách là ở nhà tiếp điện thoại, Quách đại tẩu đoạt lấy di động, cứ ép hắn tới ăn cơm.



Quách đại tẩu phải nói là nhiệt tình, Diệp Thiếu Dương đành phải đi qua.



Sau khi gặp mặt, Quách đại tẩu thân thiết trước sau như một, Diệp Thiếu Dương ngược lại có chút xấu hổ, dù sao đem lão Quách mang đi lâu như vậy, vì thế giải thích với cô, Quách đại tẩu lại hoàn toàn không để trong lòng.



“Chỉ cần người ổn cả, chị kệ ông ấy đi đâu cũng được. Vợ chồng già cả rồi, con cái lại không ở bên người, chị với ông ấy mỗi ngày ở với nhau làm gì, còn phải nấu cơm cho ông ấy."Quách đại tẩu liếc xéo lão Quách một cái, “Thiếu Dươngchị nói với chú, chị là ủng hộ ông ấy đi cùng với chú, còn tốt hơn trước khi quen biết chú, luôn đi phòng mát xa... A, bây giờ không đi nữa rồi nhỉ?”



Diệp Thiếu Dương liên tục lắc đầu, quay đầu nhìn lão Quách, bộ dáng như trút được gánh nặng.



Ở trong nhà lão Quách ăn sủi cảo, Diệp Thiếu Dương theo lão Quách cùng đi cửa hàng, phối các loại thuốc phép, đựng đầy một ba lô, thắng lợi trở về.



Lão Quách tiến hắn đi gọi xe, ở trên đường dặn hắn, “À, trở về nhỡ đâu chị dâu để hỏi đệ, đệ cứ nói ta đi chỗ để hỗ trợ... Làm gì cũng được, dù sao cứ nói ta ở chỗ đệ, nhớ kỹ đó!”



Diệp Thiếu Dương giật mình nhìn hắn, “Sư huynh thực tế đi đâu?”



“Đi... Mát xa.” Lão Quách cười hắc hắc.



“Móa, huynh thật sự đi à.”



“Chính quy mà, đệ nghĩ cái gì thế, không tin để đi cùng với ta đi!”



Diệp Thiếu Dương đương nhiên không đi, đâm chọc hắn vài câu, tới đầu đường, lúc chờ xe, lão Quách hỏi hắn: “Đúng rồi tiểu sư đệ, đệ rốt cuộc có biết Sơn Hải n ở đâu hay không?”



“Nói bao nhiêu lần rồi, thật sự không biết.”



“Đệ cố nhớ cho kỹ, đã nhiều người như vậy đều yếu, nói rõ thật là bảo bối.”