Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2850 : Lữ Hành Cuối cùng (2)

Ngày đăng: 05:14 30/04/20


Diệp Thiếu Dương giật mình nhìn Chanh Tử, sau một lúc lâu mới nói: “Em là làm sao nghĩ đến điều này?



“Em thường xuyên ở âm ty mà, đối với hắn so với mọi người còn hiểu hơn, Từ công là người rất giảng nghĩa khí, anh từng giúp hắn không ít, bảo hắn thiết kế hại anh, hắn không làm được.”



Diệp Thiếu Dương nghe cô nói như vậy, tâm tình trái lại khá hơn rất nhiều, cảm thấy có chút bản khoăn vì mình lúc ấy hành động theo cảm tình, chưa nghe hắn trực tiếp chạy đi, lẩm bẩm: “Chỉ mong hắn sẽ không vì vậy bị phạt.”



Chanh Tử nói: “Cái đó thì sẽ không, hắn tuy không có chức quan, chỉ là sự gia, nhưng địa vị vẫn rất cao, hơn nữa hắn là thân tín của Chuyển Luân Vương, hắn đã dám làm như thế, vậy nhất định là không sợ. Chẳng qua...”



“Chẳng qua cái gì?”



Chanh Tử nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, nói: “Em đang nghĩ, lần hành động này, rốt cuộc có phải Chuyển Luân Vương hạ lệnh hay không. Nếu là hắn kiên trì muốn bắt anh, vậy sẽ không chỉ phái chút người vậy đi, cho anh cơ hội đào tẩu, lại càng sẽ không phái Từ công đi –– ngược lại không phải vì anh, anh nghĩ đi lão đại, Luân Hồi ti có nhiều người như vậy, Chuyển Luân Vương vì sao cổ tình phái Từ công quan hệ tốt với anh đi, chẳng lẽ là cố ý để Từ công khó xử hay sao?”



Trong lòng Diệp Thiếu Dương hơi kinh ngạc, theo lối suy nghĩ của cô nghĩ một chút, lập tức nghĩ tới loại khả năng nào đó, không đợi mở miệng, Tiểu Thanh dẫn đầu hỏi: “Không lẽ, Chuyển Luân Vương cũng không muốn thật sự bắt lão đại? Vậy hắn vì sao còn phải hạ lệnh?”



Chanh Tử nói: “Chuyển Luân Vương và lão đại không thì không oán, bắt hắn làm gì? Hắn hạ lệnh... Có thể là không thể không hạ lệnh đi.”



Tiểu Thanh lập tức nói: “Điều đó không có khả năng, trong âm ty, có thể hạ lệnh để Chuyển Luân Vương làm việc, chỉ có đại để.”



“Không chừng chính là đại để thì sao?"



Diệp Thiếu Dương nghe đến đó, trong lòng lộp bộp một cái, cẩn thận suy nghĩ, thật đúng là nghĩ kỹ mà sợ, lúc này Tiểu Bạch nói: “Có thể hạ lệnh cho Chuyển Luân Vương, không riêng gì đại đế... Lão đại, người lần trước không phải nói, Địa Tạng Bồ Tát phái người đi tróc nã ngươi sao, không chừng chuyện này là hắn làm chủ thì sao?”



“Địa Tạng Bồ Tát?”
“Ngươi câm miệng!” Tiểu Bạch xông lên đi bịt miệng Cô, Chanh Tử vội vàng trốn tới phía sau Diệp Thiếu Dương, hai người vòng quanh hắn đùa giỡn.



Diệp Thiếu Dương vội vàng né ra, hàn huyên cùng Thất Bảo và Cục Than mấy tiểu tử kia một hồi, hỏi bọn nó tu hành thế nào, giúp bọn nó giải đáp một ít nghi hoặc, lại cổ vũ bọn nó một phen, thấy bộ dáng bọn nó tràn đầy tự tin, tràn ngập khát khao đối với tương lai, Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy vui mừng gấp bội.



Bọn nó một đám này, hẳn tính là thành viên đại hai của Liên Minh Bắt Quỷ, chỉ cần không có gì ngoài ý muốn, bọn nó tương lai khẳng định sẽ trưởng thành lên. Diệp Thiếu Dương bây giờ duy nhất lo lắng, là tương lai của bọn nó sẽ bởi vì mình, mà cuốn vào trong sự kiện đáng sợ.



Cũng may hiện tại Lâm Tam Sinh đã đặt chân ở Không Giới, nếu m Dương ti bên này không nàn lại được nữa, ít nhất còn có thể đi Không Giới phát triển.



Diệp Thiếu Dương mưu tính thế này thế kia, cuối cùng yên lòng, lại thân cận với bọn nó một phen, sau đó mang theo Qua Qua về tới nhân gian.



Nằm ở trên giường nghỉ ngơi một lúc, Diệp Thiếu Dương cảm giác có chút khát, đi ra rót nước uống, phát hiện ba người kia thế mà vẫn ghé vào trên số pha xem TV.



Bích Thanh ghé vào trên sô pha, Bánh Bao ngồi ở trên lưng cô, đang ra sức mát xa cho cô, ánh mắt lại nhìn chằm chằm màn hình. Trần Duyệt ngồi ở một bên.



Bích Thanh vẻ mặt thích ý.



“Đây là tình huống gì vậy.” Diệp Thiếu Dương tò mò.



“Không mát xa cô ta sẽ không cho ta xem.” Vẻ mặt Bánh Bao ủy khuất.



“Gặp được Từ Phúc chưa?” Bích Thanh hỏi, ánh mắt vẫn dừng lại ở trên màn hình máy tính. Đối với Cô mà nói, không có chuyện gì so với phim ảnh còn quan trọng hơn.