Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 292 : Nuôi tiểu quỷ (2)

Ngày đăng: 04:43 30/04/20


Dịch giả: Tang Diệp



Nói đến đây, Trang Vũ Ninh khóc rống lên, nước mắt đầm đìa: "Nếu tôi sớm biết thành ra như bây giờ, lúc đó tôi tuyệt đối sẽ không làm vậy... Về sau tôi rất sợ hãi, nghĩ rằng nó vẫn chưa hoàn toàn xuất hồn nên định vứt bỏ nó đi. 



Vì vậy thừa dịp tôi đi du lịch bèn ném nó đi, nó là một con rối được chạm bằng ngọc. Tôi để nó ở một nơi rất xa, tôi cho rằng nó sẽ không tìm được tôi, không nghĩ tới hồn phách của nó vẫn trở về. Nó gia hạn cho tôi trong thời gian một tháng phải tìm nó mang trở lại, tôi cũng không thể nhớ nổi đã để nó ở đâu. Cho dù tìm đến được, tôi cũng không muốn tiếp tục cuộc sống với nó như vậy, cho nên..." 



Nàng nhìn Diệp Thiếu Dương với ánh mắt khẩn cầu: "Tôi không cố ý làm như vậy đâu, giờ tôi rất hối hận. Diệp Thiên Sư, mong anh cứu tôi với." 



Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, hiện tại sự tình đã rõ ràng hơn một nửa. Hành vi của Trang Vũ Ninh dù ngu xuẩn, nhưng nàng cũng đã sớm nhận ra sự ngu xuẩn này, đem linh thân của tiểu quỷ vứt bỏ, chỉ là đã chậm. Tất cả mọi chuyện phát sinh sau đó lại hoàn toàn không nằm trong sự không chế chủa nàng.



Tiểu Mã nhìn thần tượng của mình rơi lệ, hắn không đành lòng, an ủi Trang Vũ Ninh: "Cô yên tâm đi, Tiểu Diệp Tử thần thông quảng đại, đối phó một tiểu quỷ chỉ là chuyện nhỏ, hắn nhất định sẽ giúp cô giải quyết thôi." 



Diệp Thiếu Dương liếc xéo hắn, cười nhạt: "Cậu cho rằng nó là tiểu quỷ bình thường?" 



"Chẳng lẽ không phải?" Tiểu Mã ngạc nhiên hỏi.



Diệp Thiếu Dương không trả lời ngay, ngược lại hỏi tiếp: "Cậu còn nhớ bộ dạng của tiểu quỷ lúc bị tôi tóm được chứ,nó nhìn thế nào?" 



Trong mắt Tiểu Mã hiện lên chút sợ hãi, vừa nhớ lại vừa thì thào đáp: "Trên mặt của nó có rất nhiều vết khâu, tới lúc mấy vết đó vỡ ra thì mặt nó trở thành thịt nát. Vậy là sao?" 



"Đó là chân thân của nó, lúc tôi dùng Đinh Diệt Linh đâm qua hồn phách của nó, tôi cảm nhận được mấy cái quỷ thân khác. Tôi hoài nghi tiểu quỷ này là được người ta dùng quỷ thuật vá mười lệ quỷ lại thành một, dựa theo tam hồn thất phách của con người mà chắp vá thành một quỷ hồn mới. Tôi tiêu diệt chỉ là một đám hồn phách của nó thôi, còn quỷ thân thật sự của nó không bị ảnh hưởng." 



"Mười quỷ hồn ghép lại thành một, trên đời còn có kỳ thuật này?"



Tiểu Mã cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, suy nghĩ một chút rồi nói: "Thần trí của tiểu quỷ này có được thế nào vậy?" 




"Thật sự là không thể gạt được anh" 



Trang Vũ Ninh nhìn hắn với ánh mắt phức tạp, khẽ nói: "Anh thông qua những thứ này, đoán được tôi nuôi tiểu quỷ?" 



"Tôi không biết cô nuôi tiểu quỷ, nhưng là thông qua những dấu hiệu đó tôi đoán được cô có việc giấu tôi, cộng thêm mấy chuyện phát sinh lại khiến tôi tin tưởng cô cùng tiểu quỷ kia chắc chắn có quan hệ." 



Trang Vũ Ninh cảm thấy xấu hổ, cúi đầu.



Tiểu Mã nghĩ ra gì đó bèn hỏi: "Nhưng tiểu quỷ kia lại muốn giết cô ấy, nếu như chúng ta không cứu cô ấy thì sự việc sẽ thành ra thế nào?" 



"Xem hành động của nó mà nói thì tiểu quỷ muốn đem cô ta đưa đến một chỗ nào đó, tôi cũng không biết là đâu, nhưng khẳng định không phải là nơi tốt đẹp gì." 



Diệp Thiếu Dương nghĩ ngợi, hỏi Trang Vũ Ninh: "Cái tên sư phụ nuôi quỷ kia, đến cùng người nào, ở đâu?" 



Trang Vũ Ninh lắc đầu đáp: "Tôi không biết, tôi chưa từng gặp qua, hết thảy đều là Tiểu Oánh giúp tôi. Chỉ biết quỷ đồng kia là tôi thỉnh được của một người họ Hồ, theo Tiểu Oánh nói, hắn là người đại diện cho sư phụ nuôi quỷ kia, tôi cùng hắn chỉ gặp qua hai lần mà thôi." 



Diệp Thiếu Dương vội hỏi: "Làm sao có thể liên hệ với tên Hồ tiên sinh này?" 



"Chuyện này…Tất cả đều là Tiểu Oánh một tay giúp tôi an bài, tôi không có cách liên lạc với Hồ tiên sinh." 



Diệp Thiếu Dương nói: "Vậy thì đi tìm Tiểu Oánh, chỉ cần có manh mối thì dễ thôi." 



Trang Vũ Ninh cười chua chát: "Chỉ sợ không được rồi, Chu Trung Oánh... Đã phát điên rồi."