Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 321 : Bạch Tà Linh

Ngày đăng: 04:43 30/04/20


Máu loãng chảy càng ngày càng nhiều, đã theo tới vòng gạo nếp kia, thấm vào bên trong.



Tiểu Mã ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương cách đó không xa, la lớn "Sao bảo có cách cơ mà, cậu đứng như trời chồng thế làm gì!"



Vừa dứt lời, đột nhiên "Rầm" một tiếng, bên cạnh vũng máu xuất hiện một đôi tay, nắm lấy tóc Tiểu Mã, túm đi theo chiều vũng máu.



"Choang!"



Dây Câu Hồn bay tới, mũi nhòn của dây đánh vào hai cánh tay, hai cánh tay dập náy. Tiểu Mã xoa xoa đầu, khinh hãi định chạy về "Vòng bảo vệ", ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương.



"Ta chờ nãy giờ lài vì thứ này," Diệp Thiếu Dương nhìn hắn một cái, từ trong vũng máu lại có đôi tay khác bay đến, lại ý đồ bắt Tiểu Mã, lại bị Diệp Thiếu Dương vung roi tới, hỏi Tiểu Mã "Có mang theo chu sa thương không?"



Tiểu Mã sửng sốt, gật gật đầu.



Diệp Thiếu Dương ném Tảo Mộc Kiếm cho hắn nói, "Lấy ra đi, xa dùng thương, gần dùng kiếm."



Tiểu Mã nghe lời, cả kinh nói: "Có cậu là đủ, lấy mấy thứ này làm gì?"



"Bắt yêu quái đi, tôi đối phó với huyết thi, vừa nãy tôi đã làm mẫu, giờ lại có tay quỷ chui ra, cậu cứ chém đi là xong." Nói xong, cũng mặc kệ Tiểu Mã, xoay người bước ra khỏi vòng gạo nếp, đem một đống Ngự Thủy Phù ném vào trong vũng máu.




Diệp Thiếu Dương trong lòng cả kinh, vội vàng cắn chót lưỡi, niệm Phá Huyết Chú, phum máu ra ngoài, đồng thời lúc máu còn lại đọng trên tay hắn liền kết ấn, từ hai sườn đánh vào đầu của tà linh.



Một tiếng kêu rên, thân thể của tà linh chậm lại, lốc xoáy tạm dừng một chút, Diệp Thiếu Dương vội vàng đem đầu rút ra, phun lên mặt tà linh một đống máu đầu lưỡi, lấy ra bút chu sa, vé lên trên mặt tà linh một chữ "Hào", niệm xong chú ngữ, thét lên một tiếng "Phá!"



Chữ "Hào" này lập tức phát ra ánh sáng, biến thành một lưỡi dao sắc bén, từ giữa đầu tà linh chém xuống, hóa thành vô số mảnh nhỏ.



Phía sau truyền đến ba tiếng kêu to, Tiểu Mã vội vã nói "Tiểu Diệp Tử mau tới, mau lên khi tôi bắn đạn chu sa."



Diệp Thiếu Dương xoay người nhìn lại, Huyết thi vẩy cá kia bị đạn chu sa bắn cho nằm sấp xuống máu loang lổ, tứ chi chấm đất, bò chậm rãi lên phía cầu thang.



Diệp Thiếu Dương lấy ra một số tiền Ngũ Đế, lăng không tới thân thể cảu Huyết Thi, đánh từ trên cầu thang xuống, một bước dài nhảy đến, không chờ Huyết Thi Vẩy Cá đứng dậy, lăn một vòng tránh né, Diệp Thiếu Dương cưỡi trên lưng nó, dùng Dây Câu Hồn cuốn lấy cổ nó, dùng sức kéo về phía sau, tay kia dùng Đinh Diệt Linh, thét to một tiếng "Thiên địa vô cực, càn khôn tá pháp!"



Hắn dùng Đinh Diệt Linh nhắm đỉnh đầu con Huyết Thi Vẩy Cá, cắm xuống thật mạnh.



Máu huyết điên cuồng phun ra, con Huyết Thi hấp hỗi giãy giạu đành đạch, cổ họng nó phtas ra thanh âm cộc cộc, phum ra một ngụm thi khí, thân thể từ từ mềm ra.



Bên ngoài, trên đường cái, Bạch y nhân sắc mặt khó coi thở hắt ra một hơi, lạnh lùng nói "Một tên nô tài đã bỏ mạng!"