Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 327 : Thi sát xuất hiện (2)

Ngày đăng: 04:43 30/04/20


Linh phù đen như đáy nồi, thuyết minh thi khí nồng đậm, vượt xa cương thi bình thường, hơn nữa màu đen bên trong còn có màu nhạt nhạt xám.



Diệp Thiếu Dương trong lòng hoảng hốt, trên thí oan phù, hắc khí là thì, hôi khí là sát, bởi vì sát tới từ thi nên không phân biệt được.



chả lẽ kiều lệ na là thi sát? Nếu vậy, thì phiền toán to rồi.



Thi sát cũng không phải dạng vừa, nghĩ nghĩ, Diệp Thiếu Dương quyết định khi nàng chưa để ý liền nhanh chóng bố trí một phen, vì thế trở lại phòng cầm mấy thứ pháp khí ra, từ ống mực lôi ra dây chu sa, buộc vào chuôi diệt linh đinh, canh 2 bên 3 thước, treo lên đỉnh cửa phòng ngủ của Trang Vũ Ninh.



Diệt linh đinh bị che bởi đầu cửa, nếu có người ra thì cũng không thấy.



Sau đó, Diệp Thiếu Dương lấy ra tám đồng tiền, dựa theo phương vị văn vương bát que chi số, bố trí trên mặt đất, lại đem một viên đúc mẫu đồng tiền lớn đặt ở bên trong dùng để định trận, từ xa nhìn lại,cảm thấy vừa lòng.



Vì có trận pháp nên tám cái đồng tiền liên kết với nhau, người bên trong đi ra tất nhiên sẽ dẫm lên phía trên trận pháp, trận này đối với người thường vô dụng, cho nên Trang Vũ Ninh ra trước hay sau đều không có việc gì, nếu kiều lệ na là thi sát, mặc kệ nàng có mang giày chỉ cần dẫm lên thì sẽ lập tức kích hoạt trận pháp.



Thi khí dâng lên, kính phát khả năng tru tà của diệt linh đinh, tự động rơi xuống, liền trúng đòn, lúc đó mình đi lên bổ thêm vài cái, cho dù là thi sát cũng không chịu được.



Bố trí xong hết thảy, Diệp Thiếu Dương nhanh chóng vào phòng thay y phục thường ngày, mang đai lưng, trở lại phòng khách ngồi trên sô pha, chờ các nàng ra tới, một bên cân nhắc chân tướng của sự tình, cũng không xảo hợp nhưng vậy chứ, dưỡng quỷ sư kia lại đối phó với Trang Vũ Ninh, hay là Kiều Lệ Na cũng muốn đối phó nàng, có thể nào hai người này là một bọn.



Đáng tiếc chính mình không biết chi tiết về Kiều lệ na, nên vô pháp phỏng đoán, hết thảy chờ các nàng đi ra rồi tính sau.



Đợi gần 1h, Diệp Thiếu Dương đã mất đi kiên nhẫn, do dự nên hay không xông vào phòng, thì cũng phòng rốt cuộc cũng mở ra.



Trang Vũ Ninh đi ở phía trước, từ trên đồng tiền bước qua, căn bản không phát hiện chúng nó.



sau đó đến Kiều lệ na, khi nàng cất bước lên trong nháy mắt tâm của Diệp Thiếu Dương cũng nháy lên.




“này ….



căn nguyên chi khí là cái gì?”



“Không biết, cái này ta phải kiểm tra một chút.”



Diệp Thiếu Dương đi vào phòng nàng, đến ngưỡng cửa đột nhiên nhớ mình nên thân sĩ một chút, quay đầu lại hỏi:”



Có tiện đi vào không?”



Trang Vũ Ninh uể oải nói:”



Đều này còn quan trọng đâu, Thiếu Dương ca đừng khách khí, cứ tùy tiện”



Diệp Thiếu Dương bước vào phòng, lập tức cảm nhận được một cổ bùng nổ thi khí, do phòng nhỏ hẹp nên tràn ngập khắp nơi, căn bản khó tìm thấy căn nguyên ở đâu, đành phải nhờ vào âm dương bàn, cắt qua ngón giữa, ở trung tâm của đồ hình song cá của âm dương bàn điểm một chút.



Niệm chú ngữ 1 lần, vòng ngoài cửu cung bát quái của âm dương bàn nhẹ nhàng xoay tròn, pha lê ở trung tâm chụp xuống mặt kim đồng hồ bắt đầu chuyển động, cuối cùng dừng hình ảnh phương hướng của cái giường.



Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu liếc cái gường chăn đệm chỉnh tề, vừa xem là biết cái gì cũng không có, vì thế sờ xoạng dưới chăn, lôi ra một kiện nội y ….



“Đây là ta ngày hôm qua mặc, tính hôm nay giặt….”



Trang Vũ Ninh khuôn mặt quẫn đến đỏ lên.