Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 338 : Cương thi trong phòng

Ngày đăng: 04:43 30/04/20


Diệp Thiếu Dương đôi tay bám lên tường vây, cánh tay dùng sức, bò lên trên, nhìn vào phía trong thì thấy, khắp nơi cỏ hoang mọc, nhưng nhìn kỹ thì thấy không đúng, cỏ hoang nhìn có đủ loại, nhưng cũng chỉ có vài loại.



Diệp Thiếu Dương liền phân biệt ra, có quỷ xà thảo, quỷ đèn lồng, âm phong cúc, đều là những thứ có thể tinh luyện ra pháp dược, công hiệu khác nhau, nhưng đều có quan hệ đến dưỡng hồn.



Không khỏi suy đoán, những dược thảo này chắc là Hồ Uy trồng, vì để luyện ra pháp dược, cụ thể như thế nào cũng không rõ ràng lắm, nhưng có thể khẳng định dùng để dưỡng tiểu quỷ.



Diệp Thiếu Dương nhảy xuống tường vây, đến giữa ngôi nhà, đi quanh một vòng,phát hiện tòa nhà này chiếm khoảng 100 mét vuông, bốn phía đều có cửa sổ, nhưng đều bị đóng ván gỗ từ phía trong chặt chẽ, hơn nữa ván gỗ có thể ngăn cản âm khí thoát ra ngoài.



Cho nên kết quả điều tra của Trang Vũ Ninh là chính xác, trong phòng chắc chắn có điều cổ quái.



Cửa chính căn phòng, có hai khung sắt lồi ra, bị một cái xích sắt buộc lại, ở trên có ổ khóa.



Diệp Thiếu Dương lại từ phía tường vây ra ngoài, nhìn thấy Tạ Vũ Tình đứng cạnh một lão hán 60 tuổi.



“Vị này là bí thư chi bộ, nhìn thấy chúng ta vào thôn, nên đi đến hỏi tình huống một chút.”



Tạ Vũ Tình giải thích cho Diệp Thiếu Dương “ những manh mối ta biết, có rất nhiều là do lão tiên sinh cung cấp, nói đến phải cảm ơn lão nhân gia.”



Bí thư chi bộ thôn, từ giọng nói nghe ra, Diệp Thiếu Dương là người lãnh đạo nơi này, vì thế hỏi hắn “Các ngươi có phải hay không muốn đi vào ngôi nhà này?”



Diệp Thiếu Dương gật gật đầu hỏi “không thể đi vào à?”



“Không thể vào, tuyệt đối không thể vào được.”



bí thư chi bộ quơ tay nói “ở nơi này có quỷ.”



“Quỷ gì, sao lại nói như vậy?”



Diệp Thiếu Dương hỏi.
Vô nguyệt đạo trưởng đi phía trước, lấy ra la bàn, đi qua đi lại quan sát.



Diệp Thiếu Dương nhịn không được vỗ vai hắn nói “Ta đã kiểm tra qua, trong viện hết thảy bình thường, đừng lãng phí công sức nữa.”



Vô nguyệt đạo trưởng hai mắt trợn lên “Ngươi kiểm tra chắc gì đã chuẩn, ta nhất định phải kiểm tra lại, miễn cho có chuyện ngoài ý muốn.”



Diệp Thiếu Dương không còn gì để nói.



“Chính là cái cửa sổ này”



Khi bọn họ đi vào mặt bên của căn phòng, ở cửa sổ phía trước, bí thư chi bộ nói “lần trước tiểu tam cùng mấy người nhàn hạ phá cửa sổ này đi vào, sau đó ta có đi xem qua, nhưng sau một thời gian, đã bị người tu bổ lại, phỏng chừng là tiểu uy đã lén sửa lại ”



Tạ Vũ Tình nhíu mày, nói bên tai Diệp Thiếu Dương “Thật đúng là quái, nếu thật sự địa phương này có bí mật, Hồ Uy vì cái gì tùy ý để người khác tiến vào, ít nhất cũng để ít tiểu quỷ canh giữ ở đây chứ, cũng không để người khác tùy tiện vào rồi đi ra được.”



Diệp Thiếu Dương lắc đầu, “hắn hù dọa những người thường, nhưng không giết bọn họ, để bọn họ truyền tai nhau, về sau sẽ không ai dám đi vào nữa.



Hắn muốn chính là hiệu quả này, nếu ngược lại đem người giết thì khả năng đem lại phiền toái nữa.”



“Nhưng … vì cái gì lại phải đóng cửa sổ bằng những tấm ván gỗ?”



Diệp Thiếu Dương duỗi tay sờ sờ tấm ván gõ che cửa sổ nói “Đây là âm trầm mộc, dùng để cách ly âm khí.”



ngẩn đầu nhìn nóc nhà, thở dài “Dùng âm trầm mộc đóng cửa sổ, toàn bộ căn phòng giống như 1 cái quan tài lớn, bên trong có hơi thở gì, cũng không có tiết lộ ra ngoài.”



Tạ Vũ Tình nghe thấy lời này, liền ngẩn ra, còn muốn hỏi kỹ càng hơn, Diệp Thiếu Dương xoay người đi về phía cửa chính, giơ lên búa, dùng sức nên vào ổ khóa, không cần vài cái đã phá xong ổ khóa, một chân đá cánh cửa, một cổ hơi thở âm lãnh xông vào mũi.



Diệp Thiếu Dương cảm giác một chút liền thấy tâm thần rùng mình, bên trong có âm khi mang theo một tia nhàn nhạt thi khí, chẳng lẽ bên trong phòng có cương thi?