Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 350 : Hồ Uy là kẻ thù truyền kiếp.

Ngày đăng: 04:44 30/04/20


Hồ Uy trao đổi ánh mắt với tứ bảo pháp sư, sao đó tiếp tục lên đường, đi ra khỏi rừng cây, một đường đi đến cái khe giữa hai ngọn núi.



Tứ bảo pháp sư, ngó trước ngó sau không thấy ai, liền bên tai của Hồ Uy thấp giọng nói “Sư huynh, ta vẫn luôn có cái nghi vấn, Bạch công tử, rốt cuộc là có lai lịch gì?”



Hồ Uy quay đầu nhìn hắn “Ngươi hỏi cái này để làm gì?”



“Sư huynh ngươi đã nói với ta, chỉ cần có nó, thì cho dù chúng ta có chết, thì linh hồn cũng có thể tồn tại”



Tứ bảo pháp sư cười hắc hắc “Ta cũng muốn biết chi tiết về nó, cho an tâm ​một ​chút”



Hồ Uy trầm ngâm ​một ​lát, nói “Ngươi không cần suy nghĩ nhiều, chúng ta ba người, thêm ​một ​quỷ đầu, đối phó với 1 mình Diệp Thiếu Dương, tuyệt đối không thể nào thất bại.”



Tứ bảo pháp sư, nói “Nhưng …..”



Hồ Uy vỗ vỗ vai hắn “Không phải ta không nói mà là không dám nói, nhưng không cần phải biết chi tiết của nó, chỉ cần biết nó khó lường là được.”



Tứ bảo pháp sư nhíu mày gật gật đầu.



Như là để hắn an tâm.



Hồ Uy hạn giọng nói “Ta chỉ có thể nói cho ngươi, thôi phủ vô trướng, chuyển luân vô danh ….”



Tứ bảo pháp sư đương trường ngơ ngẩn, mơ hồ đoán được cái gì, vốn tưởng rằng nó chỉ là ​một ​con tà linh cường đại ở trên nhân gian mà thôi, không nghĩ tới ….



“Đi thôi, chúng ta còn làm chính sự nữa”




Sau đó cha ta qua đời….”



Nói đến đây, Trang thái liếc nhìn Tạ Vũ Tình ​một ​cái “Năm đó, con chỉ mới có ​một ​tuổi.



Cha ta phân di chúc thành ba phần, cho ta cùng muội muội, trần nhị tam mỗi người ​một ​phần, nhưng là bởi vì khi đó Trần nhị tam nhiễm phải tật xấu đánh bạc, thường xuyên thua tiên.



cha ta cũng biết điều đó, cho nên di chúc có viết, muốn quan sát hắn ba năm, nếu đến đó không còn đánh bạc nữa, thì đem phần thuộc về hắn đưa cho hắn.



Nhưng hắn khi đó đánh bạc thiếu tiền, 5



- 7 lần tìm ta đòi tiền, ta không cho, liền hoài nghi ta cố ý lấy cớ không phân tài sản cho hắn, ài, người chết vì tiền những lời nói quả không sai, vốn dĩ chúng ta như huynh đệ ruột thịt, kết quả trở mặt thành thù, sau hắn lại dùng tà pháp câu hồn phách của con, để ta đưa tiền cho hắn….”



Trang Vũ Ninh nghe thế, giật mình dùng đôi tay che miệng, “Ta sợ đưa tiền cho hắn, hắn cũng không thực hiện lời hứa, vì thế âm thầm tìm người giới thiệu, từ nói khác mời đến ​một ​vị pháp sư lợi hại, sau đó dụ hắn đến lấy tiền, vị pháp sư khi đấu pháp với hắn, đánh bại hắn, từ trên người hắn lấy ra hồn phách con, dùng pháp thuật trả lại trong cơ thể con, may mà không chịu bất luận thương tổn gì.



Trần nhị tam bị pháp sư kia phế cái gì kinh mạch, nói là cả đời không thể thi triển pháp thuật được nữa, sau đó đuổi hắn đi, từ đó về sau, ta cũng chưa có gặp qua hắn, ta cũng không biết nguyên là hắn trở về quê.”



Nghe thế Tạ Vũ Tình nhịn không được: “không đúng, lúc Trần nhị trở về, còn tiếp tục làm thầy cúng, nếu bị phế…..”



Diệp Thiếu Dương nói “Pháp thuật là phải dùng cương khí thi triển, một ​khi linh mạch bị phế, liền không thể thi triển pháp thuật, nhưng thầy cúng ở nông thôn, xử lý cũng chỉ là quỷ bám thân linh tinh việc nhỏ, căn bản không cần đến pháp thuật, chỉ cần ​một ​ít pháp dược đơn giản, liền có thể thu phục được.”



Nghĩ nghĩ, nhìn Trang thái nói “Hồ Uy là con nuôi của Trần nhị tam.



ý ngươi là hắn là vì báo thù cho Trần nhị tam, cho nên đối với vũ vũ ra tay? Chính Trần nhị tam gieo gió gặt bão, sự tình đã qua lâu, hắn như thế nào đối với gia đình ngươi cừu hận lớn như vậy?”