Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 378 : Tìm kiếm quỷ mẫu (1)

Ngày đăng: 04:44 30/04/20


Ô tô ở trên đường núi đi một vòng tròn, đi tới cổng ngoài của bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.



Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn, cùng với kiến trúc khác giống nhau, bất đồng là ở chỗ cánh cửa lớn, ở trên là ​một ​loạt mũi ngọn hình tiêm thứ, hai bên tường viện cũng rất cao, ở trên lại có lưới sắt vòng tròn, cơ hồ là không có cách nào vượt qua, Tạ Vũ Tình giải thích, đây là biện pháp dùng để ngăn ngừa người bệnh tìm cách trốn ra ngoài.



“Bệnh tâm thần, bệnh viện còn cần phải phòng ngừa người bệnh đào tẩu?”



Diệp Thiếu Dương kinh ngạc nói.



Tạ Vũ Tình nói “Nơi này có rất nhiều người bệnh có khuynh hướng bạo lực, hơn nữa có nhiều tội phạm bị cưỡng chế ở chỗ này tiếp thu điều thị, nếu họ bỏ chạy thi sao bây giờ?”



Lợi dụng chính mình là cảnh sát, Tạ Vũ Tình nhẹ nhàng mang theo Diệp Thiếu Dương đi vào bệnh viện tâm thần.



Diệp Thiếu Dương là lần đầu tiên đi đến loại địa phương như thế này, hết thảy đều rất hiếu kì, đáng giá khắp nơi, Ở giữa hai tòa nhà là sân vận động, có không ít bệnh nhân mặc trang phục người bệnh vận động.



Nhìn thấy họ chơi gì cũng có, nhưng nhìn kỹ liền phát hiện vấn đê, như có hai người không ngừng đem 1 cái bóng rổ ném tới ném lui, có người ôm xà đơn run run, còn có tên đứng đối diện với cây cột điện, lòng đầy căm phẫn không ngừng nói cái gì đó.



“Nơi này đều tương đối bình thường…..”



Khi Tạ Vũ Tình nói chuyện thì bọn họ nhìn đến hai người đang đánh bóng bàn, nắm cây vợt không ngừng kéo ngang, phách ngược, phách tới, động tác rất có tiêu chuẩn, chạy tới chạy lui mồ hôi như mưa, nhưng là ….



không có bóng bàn.



Tạ Vũ Tình lau mồ hôi “Được rồi, ta nói bình thường là những người này không có khuynh hướng bạo lực, cho nên có thể ra ngoài sân.



Còn những người nguy hiểm, đều ở khu b, chính là khu của Lý thu nga ở phía trước.



Hai người đi qua khu a, đi vào khu nhà b, giữa hai tòa nhà có lưới sắt rất cao ngăn lại, ở giữa ​một ​cái cổng có bảo an thủ vệ.




Diệp Thiếu Dương nói xong lại đi vòng quanh hành lang, muốn tìm được mắt trận mà pháp sư bố trí, yêu cầu cần ​một ​ít đồ vật đặc biệt, Diệp Thiếu Dương không nghĩ tới gặp được tình huống này, có chút pháp khí không có mang theo, nếu không, cũng không đến nổi không có biện pháp nào, hắn cũng không nghĩ sẽ trở về lấy.



Vừa mới đi được vài bước, phía sau ba lô đột nhiên nhúc nhích, một cái đầu nhỏ chui ra, đôi tay đè lên vai hắn, là Qua qua.



Nó xuất hiện, dọa Tạ Vũ Tình nhảy dựng lên, thất thanh nói “Trong bao của ngươi sao lại có tiểu hài tử?”



Qua qua quay đầu nhìn nàng cười đáng yêu “Ta là con của hắn”



“Cái gì!”



Tạ Vũ Tình sợ đến nỗi thiếu chút nữa ngồi dưới đất Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn nàng nói “Ngươi nghe nó nói bậy làm gì, ta sao có hài tử lớn như vậy được?”



“Thế nó là ai?”



Tạ Vũ Tình còn chút hoài nghi.



“Tí nữa giải thích với ngươi sau”



Diệp Thiếu Dương duỗi tay ra sau chụp lấy ót của Qua qua, trách mắng “Ta đang vội chính sự, ngươi không có việc gì ra đây làm gì!”



“Giúp ngươi!”



Qua qua từ trên ba lô nhảy xuống, đứng trên mặt đất, từ bề ngoài xem hắn chỉ như một hài đồng vài tuổi cũng không có gì khác biệt.



Nhưng Vương viện trưởng chú ý tới, ba lô của Diệp Thiếu Dương không có lớn như vậy, không thể nào mang được một tiểu hài tử, trong lòng âm thầm rét lạnh, làm bô không để ý, lấy ra di động, nhắn tin cho một người….