Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 410 : Báo ứng

Ngày đăng: 04:44 30/04/20


Diệp Thiếu Dương sợ hãi, mắng: “Ngươi quả là nhân họa đắc phúc, không những tẩy đi được máu chó đen còn nhặt được Thái Ất Phất Trần dùng để phong ấn bạch y nhân, thật đúng là vận cứt chó!”



Hồ Uy cười lạnh một tiếng, hất tay lên, đánh ra tám đạo linh phù lượn vòng quanh người một vòng, dựa theo phương vị của Bát Quái bay lơ lửng trên không trung.



Trương Tiểu Nhụy “Ồ”



một tiếng, nói với Mã Thừa: “Toàn thân tên này ướt sũng… chẳng phải phù sẽ bị ngâm nước ư, chả nhẽ vẫn còn chỗ cất giấu hay sao?”



Mã Thừa phiền muộn nói: “Ngươi toàn chú ý những thứ gì đâu không.”



Trương Tiểu Nhụy nói: “Ta chỉ cảm thấy, cái này phản khoa học quá.”



Mã Thừa đang nhìn luồng bạch khí, chép miệng nói: “Ngươi cảm thấy cái này khoa học có thể giải thích được không?”



Trương Tiểu Nhụy không phản bác được đành phải ngậm miệng.



Bên kia, Hồ Uy đã kết ấn xong, dùng phất trần làm bút, thoăn thoắt viết một chữ “Sắc”



cực lớn.



Hắn vẫn không hề dừng lại, huy động phất trần, điểm chữ “Sắc”



lên tám lá linh phù.



Phất trần quét qua, chữ “Sắc”



bay thẳng về hướng Diệp Thiếu Dương.



Chữ “Sắc”



trên tám lá linh phù đón bay tới, phát ra thanh âm bùng bùng.



Diệp Thiếu Dương kinh hãi: “Ngươi có thể sử dụng được Thái Ất Phất Trần!”



Hồ Uy hừ lạnh, đáp: “Đừng quên ta cũng là đệ tử Mao Sơn! Đương nhiên ta cũng có thể sử dụng được Thái Ất Phất Trần.”



Diệp Thiếu Dương cuống quít rút Thất Tinh Long Tuyền Kiếm ra, dùng phù đè lại, lao tới.



“Thái Ất Phất Trần mười năm không hiện thế, Diệp Thiếu Dương, nhận lấy cái chết!”
“Mao Sơn thần pháp, Âm Dương giao thái, tứ phương quỷ thần, phụng sắc lệnh ta, sở câu oan hồn, tức khắc phong hành.



Thái Thượng Tam Thanh cấp cấp như luật lệnh!”



Diệp Thiếu Dương niệm xong, dậm chân mạnh, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một bãi máu đỏ, từ bên trong có ba nhân ảnh chậm rãi bay lên, tóc dài xõa vai, mặc áo gai.



Diệp Thiếu Dương không cần nhìn cũng biết đây là ba nữ quỷ bị Hồ Uy hại chết, từ sau lưng các nàng lại bò lên một quái nhân toàn thân ngăm đen, đôi mắt dài và nhỏ đang trừng lên giận dữ.



Ba nữ quỷ vừa nhìn thấy hồn phách của Hồ Uy ngay lập tức kích động, kêu gào thảm thiết, định nhào đến thì quái nhân kia đưa tay trái ra thả ra ba đạo hắc khí đính sau lưng của ba nữ quỷ, sau đó quay đầu nhìn Diệp Thiếu Dương nói: “Là người nào câu hồn?”



Diệp Thiếu Dương nhận ra đây là Địa Tinh – một chức quan tại âm phủ chuyên quản lý quỷ dịch, tương đương với quỷ sai.



Địa vị hắn cũng không cao nên Diệp Thiếu Dương vẫn điềm nhiên lấy từ trong ba lô xấp tiền giấy đã chuẩn bị sẵn vừa đi vừa ném vào bên trong bãi máu đỏ, hô to: “Bách tổng đại nhân cho đi.”



Địa Tinh nhìn Diệp Thiếu Dương có chút khó chịu nói: “Là ai?”



Diệp Thiếu Dương không rảnh nói chuyện dài dòng với nó, thò tay lấy Thiên Sư Bài từ trong dây lưng ra cho hắn xem.



Địa Tinh vừa thấy thái độ lập tức thay đổi, khom người nói: “Đã hiểu, đã hiểu.”



Nó lập tức thu lại ba đạo hắc khí thả ba nữ quỷ ra.



Ba nữ quỷ lập tức nhào tới chỗ Hồ Uy, lúc này hồn phách của Hồ Uy đã bị quỷ hồn của Lý Thu Nga gặm mất nửa cái đầu.



Diệp Thiếu Dương khoát tay, rút tất cả linh phù đã dán trên gáy Hồ Uy, hô: "Nay ta thay trời hành đạo, mấy người các ngươi có oán báo oán, xé nát hắn cho ta!" Bốn nữ nhân gầm lên một tiếng, lập tức tiếp tục lao tới cắn xé hồn phách Hồ Uy.



Linh phù đã được thu lại, thần thức Hồ Uy được khôi phục, có điều thân thể hắn lúc này đã mất, không bao giờ có được đạo pháp như trước.



Chỉ có thể gào thét thảm thiết, mặc tình cho bốn nữ quỷ cắn xé.



Hồ Uy tuy có quỷ thân nhưng đối phương cũng là quỷ, giống như người đánh người, không kiêng nể gì mà tấn công hồn phách của hắn.



Bốn nữ quỷ cùng nhau tấn công Hồ Uy, một người móc mắt rồi cho lên miệng nhai, người kia vặn một cái tay của hắn….



“Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiên Sư, xin ngài tha mạng….”



Hồ Uy đau đớn lăn qua lăn lại, miệng kêu gào thảm thiết.