Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 422 : Gia thế của Diệp Thiếu Dương (2)

Ngày đăng: 04:44 30/04/20


“Diệp Thiếu Dương, gia đình của ngươi thì như thế nào, lúc nãy chỉ mới nói thôi, hiện tại mọi người đã đến đông đủ, có thể nói đi”



Mã Thừa đổ cho Diệp Thiếu Dương một ly rượu nói.



Tức thì ánh mắt của mọi người đều dừng trên mặt của Diệp Thiếu Dương, bị nhiều người như vậy nhìn vào, hắn lại ngại ngùng lên, gãi gãi cổ, nói “Cũng không có gì, nhà ta ở trên đầu sông Hoài của huyện Dự Châu, trong một cái sơn thôn nhỏ, ta lúc năm tuổi mới lên Mao Sơn, về sau cũng không có trở về nhà, chỉ là như vậy”



“Ngươi vì sao lại lên Mao Sơn, trong nhà còn có thân nhân nào không?”



Tiểu Mã hai mắt tỏa sáng, lúc trước kia, hắn cũng đã hỏi hắn qua nhiều lần, mỗi lần đều bị Diệp Thiếu Dương dùng đề tài khác ngắt lời, hôm nay hắn có cảm giác, Diệp Thiếu Dương sẽ nói ra sự thật.



“Nhà ta gia thế rất thảm, phi thường thảm.”



Diệp Thiếu Dương cầm chén rượu mà uống một ngụm nói.



Tiểu Mã nói “Thế có thảm giống Đường Bá Hổ không?”



“Đường Bá Hổ?”



Trương Tiểu Nhụy vừa lúc ngồi bên Tiểu Mã, liền cho hắn một chưởng lên vai, tức giận nói “Đừng có ngắt lời.”



Một chưởng này xém chút nữa làm Tiểu Mã hộc máu, đến nói chuyện cũng không nói ra lời.



Diệp Thiếu Dương nói tiếp “Để ta nói từ đầu đi, nhà ta ở một cái sơn thôn nhỏ, kêu là Diệp gia thôn, ta được năm tuổi lúc ấy, có một vu sư nhân gian bởi vì ….



cái này không nói, tên vu sư này luyện chế mẫu tử thi sát hại ta, chút nữa đã đem ta giết chết.



May mà có sư phụ cứu ta, vì để rút hết thi độc trong cơ thể ta, liền thu ta làm đệ tử, mang lên Mao sơn, ta chính là tu hành từ lúc đó, khi mọi người trong gia đình còn sống, mỗi năm đều lên Mao sơn thăm ta.




“Tiểu Diệp tử, để ta đi cùng với ngươi!”



Tiểu Mã nói, lập tức bị Vương Bình dùng cánh tay đẩy hắn một cái.



Diệp Thiếu Dương nhìn thấy một màn này, cười cười “Ta chính mình trở về là được rồi, tốc chiến tốc thắng, rồi trở lại tìm mọi người.”



Tiểu Mã còn muốn nói cái gì, thì bị Vương Bình ở trên đùi hắn nhéo một phen, đành phải ngậm miệng lại.



Trong nhất thời mọi người lại không nói lời nào.



Diệp Thiếu Dương cười cười, giơ lên chén rượu nói “Không cần phải lo lắng cho ta, cụng ly nào, xem như là đưa tiễn ta.”



Tiểu Mã nâng chén nói “Hảo huynh đệ lên đường bình an, ở đây đã có ta!”



Ít nhất là có ba người ở dưới bàn đá vào chân hắn, tuy rằng hắn nói thì không có vấn đề gì, nhưng nghe ra không có điểm may mắn lắm.



Trong lúc dùng bữa, Diệp Thiếu Dương đem sự tình siêu độ tiểu quỷ nói với Tứ bảo, Tứ bảo vốn dĩ là không muốn nhận cái phiền toái này, nhưng giờ Diệp Thiếu Dương lại phải đi, không có biện pháp nào, đành phải đáp ứng.



Mọi người đều biết Diệp Thiếu Dương phải đi, nên đều có chút thương cảm, nhưng Diệp Thiếu Dương cam đoan sẽ mau chóng thu phục thi sát, khỏe mạnh trở về, rồi cao hứng chạm cốc với mọi người, đem cảm xúc của mọi người xua đi phân nửa, ầm ĩ uống rượu lên.



Chu Tĩnh Như muốn mang theo Quả Cam đi tham gia tiệc rượu, nên đi xuống trước, còn mọi người đi vẫn ăn đến khi tan tiệc, từng người ra về.



Tạ Vũ Tình muốn một mình cùng nói với Diệp Thiếu Dương mấy câu, nhưng lão Quách uống khá nhiều nên vẫn lôi kéo Diệp Thiếu Dương nói đông nói tây, thấy qua nhiều người nên cũng không tiện, đành thôi, dù sao Diệp Thiếu Dương cũng chưa đi liền, đến lúc đó rồi mình tiễn hắn rồi sẽ nói, có nhiều thêm thời gian nói chuyện, vì thế cáo từ rời đi.



Diệp Thiếu Dương đưa bọn họ ra về, mình thì ngồi lên xe của Trang Vũ Ninh, cùng nhau về biệt thự lấy đồ của mình.