Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 432 : Lão quỷ đánh lén

Ngày đăng: 04:45 30/04/20


Thực tế, Diệp Thiếu Dương muốn dấu giếm thân phận với mục đích khác hoàn toàn, hắn không muốn bại lộ thân phận mình, miễn cho thi sát biết rồi lén âm thầm trốn, đề phòng cho mình, tạo thành địch trong bóng tối, ta ở ngoài sáng.



Để cho thi sát chủ động tìm tới nơi mình tìm phiền toái, Diệp Thiếu Dương cũng thật hy vọng là nói tới, nhưng thi sát đã tu luyện mười mấy năm, chỉ số thông minh tuy có thể không bằng con người, như cũng không có ngốc.



Diệp Thiếu Dương tin tưởng, nó có thể nghĩ đến, nếu mình dám trở về thôn, khẳng định là đã chuẩn bị tốt, do đó sợ là không dám vọng động.



Cơm nước ăn xong, Diệp Quân đẩy cửa đi ra sân, ngẩng đầu nhìn mây đen trên không trung, thở dài, thất vọng nói “Mây đen đã tới rồi, như thế nào lại không có trời mưa.”



Diệp Thiếu Dương đương nhiên là không thể nói cho hắn sự thật, ở nhị thẩm dẫn đường, cùng Tiểu Mã đi vào một căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ, đây là một căn phòng lớn, trong lại có một cái phòng nhỏ, trong ngoài đều có gường, vừa lúc thuận tiện cho hai người ngủ.



Diệp Thiếu Dương nhìn khắp căn phòng đánh giá một chút, thấy phòng rất sạch sẽ, đồ dùng rất ít, cũng là đều mới mua, liền hỏi “Nhị Thẩm, đây là phòng cưới?”



“Đây là phòng ở dùng để cho Tiểu Soái sau này kết hôn, tạm thời còn không có ai ở, vừa lúc để khách dùng, các con cứ ở đây, an tâm không có việc gì đâu.”



Diệp Thiếu Dương cười nói “Nhị thẩm suy nghĩ quá nhiều, tiểu Soái còn phải thi đậu đại học, rồi tốt nghiệp sau đó chắc là định ở luôn trong thành phố lớn, như thế nào lại trở về cái thôn nhỏ này.”



Nhị Thẩm cười tươi như hoa “Ta cũng chỉ mong cho hắn có tiền đồ, đây là ta lo trước thôi, lỡ như nó không có học được, thì về nhà cũng có vài ba mẫu đất, thôi không nói nữa, huynh đệ con đi ngủ đi, coi như là nhà của mình, đừng có khách khí.”



Nói xong đóng cửa đi ra ngoài.



Tiểu Mã liền đi đến gường của mình với chăn niệm mới nằm xuống, quay đầu nhìn Diệp Thiếu Dương “Tiểu Diệp tử, ngươi không phải nói là ở quê, ngươi không có trực hệ hay sao, sạo lại đi ra một nhị thúc?”



“Đây là đường thúc của ta, năm đó cùng với ba của ta quan hệ rất tốt”




Quỷ ảnh thân hình ngay lập đứng đứng im, chậm rãi xoay người lại, quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu, trong miệng nói “Pháp sư tha mạng, ta không biết ngài là pháp sư, mạo phạm thiên uy, xin hãy tha mạng….”



Vì tránh để cho kinh động đến thi sát, nên Diệp Thiếu Dương từ lúc đi vào thôn, đã phong ấn cương khí trong cơ thể mình, trừ bỏ những quỷ yêu có tu vi mạnh mẽ, thi những thứ khác sẽ tuyệt đối không có nhận ra thân phận pháp sư của mình, bằng không chỉ là một con tiểu quỷ mà cũng dám đến trước mặt mình.



Chăm chú nhìn nó, cái quỷ ảnh này là một lão già, chính là mặc đồ của dân trong thôn, liền hỏi “Ngươi là dã quỷ ở nơi nào, vì sao muốn hại ta?”



Lão quỷ vừa dập đầu, vừa run rẩy nói “Ta là người trong thôn chết đi, vì bị lũ bất ngờ nên chết đuối, không muốn đi âm ty, cho nên thấy căn phòng này không có ai ở qua liền làm ổ trong này, nhìn thấy người tiến vào, tính là muốn đem người dọa đi…..”



“Nói hươu nói vượn!”



*Nói hươu nói vượn: ​nói rất nhiều và toàn là những chuyện khoác lác, không thật, không thực tế​* Diệp Thiếu Dương cười lạnh lùng, “Thứ nhất, ngươi sau khi chết là phải đi âm ty đưa tin, vì cái gì còn ở nơi này, lại còn không bị quỷ sai tới bắt ngươi? Thứ hai: trận hồng thủy kia đã bạo pháp hơn mười năm trước, ngươi chết cũng chỉ có khoảng mười năm, dĩ nhiên có thể tu luyện thành oán linh, ngươi nói cho ta, ngươi vì sao có thể tu luyện nhanh đến như vậy?”



Lão quỷ ngơ ngẩn, nằm trên mặt đất mà run bần bật.



“Nếu ngươi không nói, thì ta sẽ động thủ.”



Lão quỷ vẫn nằm trên mặt đất mà không nói lời nào.



Đến đây thì đến lượt Diệp Thiếu Dương ngơ ngẩn, hồn phi phách tán, là kết cục mà quỷ hồn sợ nhất, cho dù là nó bị người ta uy hiếp, đến lúc này cũng tuyệt đối không thể giấu giếm được, cho nên, nhất định là nó không phải không sợ hồn phi phách tán, mà là….Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên nghĩ đến một loại khả năng, nó là đang đợi người đến cứu! Nghĩ vậy, liền không có chút do dự nào đem tiền Ngũ Đế đánh vào ót của nó, lão quỷ liền ngẩng mặt lên la lớn “Quỷ chủ cứu ta!”



Tiền Ngũ Đế vừa bay đến trước mặt nó còn khoảng ba tấc, thì ngoài cửa sổ đột nhiên vọt vào một cánh tay tái nhợt, mở bàn tay ra đánh bay tiền Ngũ Đế, sau đó túm lấy cổ lão quỷ, nhấc nó lên, trực tiếp kéo ra ngoài cửa sổ.