Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 544 : Vẽ bùa tìm tà thần (1)

Ngày đăng: 04:46 30/04/20


Diệp Thiếu Dương liền muốn đi đón họ, Vương Thanh Phong vừa nghe hắn có bạn đang tới, cũng nhiệt tình muốn đi cùng, hơn nữa còn nhanh chóng gọi điện thoại cho tiệm cơm cao cấp nhất dưới Tập, đặt một phòng tốt, để tiếp đãi bọn họ.



Diệp Thiếu Dương thấy ông ta nhiệt tình như vậy, cũng chỉ biết đồng ý, hơn nữa liền gọi điện thoại cho Tưởng Kiến Hoa, mời hắn cùng tới, tỏ ý có mấy người bạn muốn giới thiệu.



Đoàn người đi đến Ngưu đầu sơn, từ xa đã thấy Lão Quách cùng Tứ Bảo.



Tứ Bảo mặc bộ đồ tây phẳng phiu, nhìn qua rất phấn chấn, Lão Quách thì bộ dáng không đổi, vẫn theo nguyên tắc có tiền cũng không lộ ra ngoài, ăn mặc giống như một tên đi đưa than.



Đã lâu không gặp, mấy người chẳng ngại thân quen hay xa lạ, cùng nhau chào hỏi vui vẻ.



Sau đó Diệp Thiếu Dương giới thiệu bọn họ với nhau.



Tứ Bảo vừa thấy Diệp Tiểu Manh, lập tức mắt sáng ngời, không tỏ vẻ luống cuống cùng không biết xấu hổ, tiến đến bắt chuyện với nàng.



“Đúng rồi, các người không tìm được Lãnh Ngọc à?”



Diệp Thiếu Dương hỏi.



“Tìm được rồi,”



Lão Quách nói, “Bọn họ đi ở phía sau, lập tức đến ngay.”



“Bọn họ?”



Diệp Thiếu Dương ngẩn người, “Là bằng hữu của nàng à?”



Vừa mới dứt lời, một nhóm ba người đang đẩy ra đống cây cối, theo đường nhỏ lên đến nơi này.



Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn lại, Nhuế Lãnh Ngọc đi ở giữa, bên trái là một nam tử dáng cao cao, trắng trẻo bảnh bao, nhìn qua cũng không tệ, đẹp trai nữa là đằng khác.



Bên phải Nhuế Lãnh Ngọc là một thiếu niên khá điển trai, mày rậm mắt to, vẻ mặt rất an tĩnh.



Diệp Thiếu Dương nhìn đến ngây cả người, Nhuế Lãnh Ngọc…… sao lại mang theo hai bằng hữu đến đây? Nhuế Lãnh Ngọc một mạch đi đến trước mặt Thiếu Dương thì dừng lại, chỉ vào soái ca mặt trắng bên trái, giới thiệu: “Đây là sư huynh của ta
Diệp Thiếu Dương thấy cảnh này, thấy dường như giữa hai người bọn họ rất thân mật, trong lòng thật không thoải mái chút nào.



Nhưng nói cho cùng, hiện tại bên mình có Nhuế Lãnh Ngọc, Nhạc Hằng, Qua Qua, với cả tên sư huynh đáng ghét của Lãnh Ngọc...



xem ra cũng không ít người, bên cạnh đó, Lão Quách cùng Diệp Tiểu Manh dù biết chút ít pháp thuật nhưng thực lực cũng không phải kém.



Nghĩ như vậy, bản thân cũng thấy tự tin thêm vài phần, bất quá…… cái tên sư huynh của Nhuế Lãnh Ngọc, thấy như thế nào cũng làm cho người chán ghét.



Diệp Thiếu Dương dẫn mọi người đến nhà khách dưới Tập, mỗi người đăng ký một phòng, nhà khách tuy không lớn, nhưng cũng sạch sẽ, sau đó Vương Thanh Phong nhiệt tình mời bọn họ tới tiệm cơm ăn cơm, Diệp Thiếu Dương vì muốn thực hiện kế hoạch của mình, nên không cự tuyệt, dẫn đường mọi người, hơn nữa bảo Diệp Tiểu Manh điện thoại gọi Diệp bá tới.



Chờ Diệp bá cùng với Tưởng Kiến Hoa lúc nãy đã liên hệ đi tới.



Sau khi mọi người đông đủ, Diệp Thiếu Dương đóng chặt cửa, thuật lại với mấy bằng hữu đại khái tình huống trước mắt.



Sau khi nghe xong, Lão Quách cùng Nhuế Lãnh Ngọc đều cảm thấy khiếp sợ, tuy lúc trước bọn họ đã từng nghĩ qua, việc mà làm cho một người như Diệp Thiếu Dương giải quyết không nổi, nhất định rất phiền phức, nhưng không thể tưởng tượng được, đối thủ lại mạnh đến mức này.



“Nói cách khác, đối thủ của chúng ta, là hai tên có thực lực mạnh hơn cả quỷ thủ hay lệ quỷ, còn có một con Quỷ Mẫu, đám quỷ tốt đó không cần tính, ngoài ra sau lưng còn có một con tà thần thực lực sâu không thể lường đang ẩn giấu,”



Lão Quách cảm thấy không thể tưởng tượng được, nhìn Diệp Thiếu Dương, cười khổ nói: “Tiểu sư đệ, ngươi lần này tính chơi lớn à.”



Diệp Thiếu Dương cười nói: “Chơi lớn, cho nên mới tìm các người cùng chơi.”



Nhuế Lãnh Ngọc nghĩ nghĩ nói: “Ta cảm thấy, chúng ta nên thừa dịp Quỷ Mẫu kia chưa có hành động gì, nhanh chóng tới hang ổ của nó mà tiêu diệt, bằng không nếu bọn chúng chạy ra đánh chúng ta, như vậy vậy sẽ rất khó đối phó.”



Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói: “Trước kia, ta chỉ có một người, nên không dám tùy tiện động thủ, hiện tại mọi người đã tới, ta cũng không sợ, tuy nhiên, ta còn muốn làm một việc khác, đó là xác nhận xem, trong hàng ngũ chúng ta ở đây, không có vấn đề gì.”



Nói xong, nhìn mọi người cười cười, bảo bọn họ chờ, chỉ gọi Nhuế Lãnh Ngọc, Nhạc Hằng cùng Lão Quách ra ngoài, Uông Ngư cũng bám theo ra ngoài.



Ra đến bên ngoài, Diệp Thiếu Dương đem tình hình nói ra, mấy người liền giật mình cả kinh, sau đó lại nghe hắn nói về kế hoạch của mình, tất cả đều đồng ý.



Uông Ngư tuy không quá vui, nhưng cũng thể đưa ra ý kiến nào tốt hơn.