Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 546 : Chân tướng ở trong đó

Ngày đăng: 04:46 30/04/20


Diệp Thiếu Dương cuộn linh phù thành hình dạng bấc đèn, một đầu nhúng vào dầu sáp để dẫn nhiên liệu, miễn sao khi mọi người chưa thổi xong, linh phù liền cháy hết....



sau khi chuẩn bị kỹ càng, đưa cho Tiểu Mã.



Tiểu Mã nhận lấy, đưa lên bên miệng, thổi một hơi, trên linh phù loé lên một điểm màu đỏ hồng, giống như bắt lửa, rồi bùng lên một ngọn lửa màu lam.



“Hắc hắc, đã nói ta không có gì mà,”



Tiểu Mã nhảy dựng lên, “Ta không bị làm sao, đúng không?”



“Không có việc gì, người tiếp theo.”



“Ta đến đây.”



Diệp Tiểu Manh nói xong, đón lấy tấm linh phù, linh phù đến tay nàng, ngọn lửa lập tức tắt, sau đó Diệp Tiểu Manh ghé miệng nhẹ nhàng thổi một hơi, linh phù lần thứ hai sáng lên.



Diệp Tiểu Manh nhìn Diệp Thiếu Dương cười cười, đem linh phù giao cho phụ thân mình, nhìn ông ta với tâm trạng chờ mong.



Trong góc phòng, Nhuế Lãnh Ngọc lập tức chuyển hướng mũi súng từ Diệp Tiểu Manh sang ngay Diệp bá.



“Áp lực thật lớn.”



Diệp bá nhìn họng súng đen ngòm, cười cười, sau đó thổi một hơi, linh phù cũng sáng.



Sau đó đến lượt Vương Thanh Phong.



Vương Thanh Phong cười nói: “Ta cũng phải thử sao?”



“Xin lỗi, hôm đó ông cũng có mặt,”



Diệp Thiếu Dương nói, “Vẫn là để loại trừ hoài nghi, vẫn là nên thử một chút.”



“Được rồi, cứ tuân theo quy tắc.”



Vương đại thiện nhân hai tay đưa linh phù lại gần, thổi một hơi, linh phù cũng sáng.



Chỉ còn lại Tưởng Kiến Hoa.




Diệp Thiếu Dương tỏ vẻ muốn đi Quỷ tiên thôn, tới miệng giếng tìm kiếm chân thân của Quỷ Mẫu, sau đó giết chết, bất quá sẽ xảy ra một trận đại chiến, cho phải chuẩn bị kỹ càng, cùng thêm tính toán bày mưu tính kế rồi sau đó mới hành động.



Cơm nước xong, Nhuế Lãnh Ngọc muốn về nhà khách đi nghỉ ngơi, cùng với Uông Ngư rời đi trước.



Diệp Thiếu Dương lập tức cáo biệt mọi người, mang theo Tiểu Mã một mạch chạy về nhà Diệp Quân, đúng lúc hai vợ chồng Diệp Quân đang ở nhà, Diệp Thiếu Dương nói với bọn họ, mình có bằng hữu đến hỗ trợ, muốn dọn qua ở cùng bọn họ, để tiện làm việc.



Hai vợ chồng Diệp Quân tuy không muốn để hắn dọn đi, nhưng biết hắn đang làm chính sự, không tiện ngăn trở, bèn dặn dò hắn vài câu, bảo hắn thường về thăm nhà.



Sau đó, Diệp Thiếu Dương cùng Tiểu Mã vào phòng thu dọn đồ đạc.



“Đang ở đây tốt mà, làm gì phải đi qua đó ”



Tiểu Mã tỏ ra không hiểu, “phải thu dọn đồ đạc thật là phiền toái.”



Diệp Thiếu Dương không để ý đến Tiểu Mã, đem đồ vật thu hồi, rồi rời nhà đi, một mạch chạy như bay tới nhà khách dưới Tập, thuê hai gian phòng.



Nhà khách rất nhỏ, chỉ có hai tầng lầu.



Sau khi hai người đi lên, Tiểu Mã liếc mắt một cái nhìn biển số phòng, “23, 24, cậu tùy tiện chọn một gian đi.”



Diệp Thiếu Dương thuận miệng nói một tiếng, nhưng sau đấy lại gõ cửa phòng 26.



Đợi một hồi, cửa phòng cũng mở ra, Nhuế Lãnh Ngọc mặc áo ngủ, vẻ mặt hồ nghi nhìn hắn.



“Ah...



đây là phòng của cô à.”



Diệp Thiếu Dương ra vẻ xấu hổ gãi gãi đầu, ánh mắt thì hướng vào bên trong dòm ngó, phòng rất nhỏ, nhìn không sót gì, chẳng có ai khác.



Nhuế Lãnh Ngọc nhìn hắn cầm hành lý trong tay, nói: “Ngươi làm gì ở đây?”



“À.....thì ta cũng dọn qua đây ở, giống như…… là phòng ngay sát bên cạnh, nên gõ nhầm cửa.”



Diệp Thiếu Dương giả bộ y như thật.