Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 589 : Khánh công

Ngày đăng: 04:46 30/04/20


Tiểu Mã buồn bực hỏi: “Hồn thổ là thứ gì?”



Diệp Thiếu Dương đành phải giải thích cho hắn: Cái gọi là Hồn thổ, chính là người nào đó vì một nguyên nhân đặc thù ---



- giống An Tĩnh Phong, tự hủy hình thần, dương khí trong cơ thể sẽ theo thi du cùng thấm vào lòng đất.



Bởi không còn thi thể, nên tro cốt cũng không có, muốn lập mộ chôn quần áo và di vật, đành phải lấy đất cát tại nơi người đó toạ hoá, mai táng cùng, xem như là một ký thác tình cảm cho người đã chết.



Tiểu Mã nghe xong, gãi đầu nói: “Nói thì nói như vậy, cũng không cần thiết phải lấy hồn thổ làm gì, hòa thượng chẳng phải có một câu thơ, ‘cát bụi lại trở về với cát bụi’ sao, còn muốn mang hồn thổ trở về làm gì?”



Diệp Thiếu Dương nói: “Đạo lý thì không sai, nhưng người là do Tứ Bảo mời đến, hiện tại đã không còn nữa, đến thi thể cũng không có, ít ra cũng phải có chứng cứ mà mang về chứ? Sư phụ hay đồ đệ của hắn, nhất định là muốn kiểm tra lại một phen.”



Tiểu Mã chậm rãi gật đầu, nói: “Đúng thế, người ta vốn dĩ không có liên quan đến chuyện này, nhưng mà tới nơi đây liền chết đi, thi thể cũng không còn nữa, cũng phải chứng minh lại cho người thân của ông ta…...”



Tiểu Mã nói, làm trước mắt Diệp Thiếu Dương lại hiện ra cảnh An Tĩnh Phong mồm miệng bóng nhẫy khi ăn, rồi lại biểu hiện của hắn khi đối mặt với Quỷ Mẫu cùng đội quân quỷ tốt của bà ta.



Hắn cho đến lúc sắp phải chết đi cũng không đứng đắn như vậy, nhưng cái chết của hắn, quả thật là chấn động nhân tâm.



Diệp Thiếu Dương ánh mắt ngẩn lên nhìn về nơi xa, không muốn suy nghĩ gì cả, tất cả mọi chuyện đều được hắn lưu lại trong lòng, không cần nghĩ nhiều.



“Đúng rồi, Thiếu Dương, có một cái tình huống quan trọng.”



Nhuế Lãnh Ngọc đột nhiên nói, “Khi Quỷ Mẫu chết, có một đoàn tinh khí từ trong thân thể bà ta bay ra, khả năng là nguyên thần của Tà Thần, lúc ấy chúng ta đã không còn sức lực để đuổi theo, chỉ có thể nhìn nó biến mất.



Nguyên thần bất diệt, một ngày nào đó hắn sẽ phục hồi lại như cũ.”



Diệp Thiếu Dương trầm ngâm một chút, nói: “Nguyên thần bất diệt, trừ khi có thiên đại cơ duyên, bằng không cũng không thể nào khôi phục lại tu vi, nếu tu luyện một lần nữa, thì sẽ chẳng khác gì tà linh mới thành hình, dù sao cũng tìm không được, tương lai có cơ hội sẽ nói sau vậy.”
Trong bữa tiệc, mọi người cảm khái nói nhiều nhất về một chủ đề: Tu La Quỷ Mẫu thật sự quá mạnh.



“Bà ta rất mạnh, nhưng đã tính sai một việc,”



Diệp Thiếu Dương nói, “Bà ta không nên cắn nuốt Tà Thần, bà ta cho rằng làm như vậy sẽ khiến mình mạnh hơn, kết quả…… trong thời khắc mấu chốt lại bị Tà Thần phản phệ.”



Lão Quách trầm ngâm nói: “Nếu bà ta không nuốt Tà Thần, mà chọn hợp tác cùng hắn, giúp hắn hồi phục tu vi, hai bên liên thủ, chúng ta chẳng phải sẽ thua chắc sao?”



Diệp Thiếu Dương cười nói: “Mọi việc đã xảy ra rồi thì không có nếu.”



Tiểu Bạch và Quả Cam là yêu tu thành hình người, có thể cùng mọi người uống rượu ăn cơm, không ngừng kính rượu Diệp Thiếu Dương, Quả Cam tu vi hơi yếu, hai ly rượu trắng vào bụng, hai lỗ tai đã hiện nguyên hình: nhọn nhọn giống như tai thỏ, nhìn qua vừa đáng yêu lại vừa rất là quái dị.



Qua Qua một mình ngồi cô độc trên một cái tủ, nhìn đám người Diệp Thiếu Dương ăn uống tràn đầy, khinh bỉ thở dài: “Nhân loại thật vô tri, ăn ăn uống uống, nhiều đến phát mệt.”



Tiểu Mã nghe thấy, quay đầu lại nhìn nó cười cười, chỉ vào Quả Cam cùng Tiểu Bạch nói: “Hai nàng này không phải người, chẳng phải vẫn uống rượu ăn cơm sao, ta thấy ngươi ghen ghét thì có!”



“Ta ghen ghét cái quái gì.”



Qua Qua dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hai người Tiểu Bạch cùng Quả Cam, “Ta không nghĩ khinh bỉ bọn họ, nhưng là lại học con người uống rượu ăn cơm, đã trở thành yêu sa đọa rồi!”



Vừa lúc Tiểu Bạch nghe được, quay sang hé miệng, lưỡi rắn bỗng nhiên dài ra, phóng về phía Qua Qua, Qua Qua biết nàng lợi hại, sợ tới mức một bước nhảy lên vai Diệp Thiếu Dương, ôm cổ hắn nói: “Lão đại cứu ta!”



Tiểu Bạch hừ một tiếng nói: “Nói làm như hắn chỉ là lão đại của mình ngươi, hắn cũng là lão của ta ”



Diệp Thiếu Dương nhìn một quỷ hai yêu này, trong lòng cảm thấy buồn bực không thôi, mình vốn dĩ là thích độc lai độc vãng một mình, tự nhiên cùng lúc lại lòi ra cả đám tuỳ tùng thế này.