Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 645 : Hóa thi hoàn

Ngày đăng: 04:47 30/04/20


Tạ Vũ Tình thấy hắn đang chuẩn bị gì đó, nhíu mày hỏi: “Ngươi làm gì đó?”



“Làm Tứ huyết hóa thi hoàn, lấy máu của bốn loại dã thú trộn lại với nhau, rồi luyện hóa đọng lại.”



Diệp Thiếu Dương nói, châm lửa đốt một lá phù hỏa, đốt xuống phía dưới cái chén.



“Máu của bốn loại dã thú? Lúc nãy chỉ thấy ngươi bỏ vào một loại máu mà?”



“Nhảm vừa thôi!”



Diệp Thiếu Dương trừng mắt liếc Tạ Vũ Tình một cái, nói: “Hiện tại tìm đâu ra máu bốn loại thú, đành phải dùng máu thiên sư của ta thay thế thôi.”



Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn, Bạch Mao cương thi vẫn quỳ rạp trên mặt đất, không ngừng thổi nến, mới đó đã thổi tắt một cây, cây thứ 2 cũng chỉ còn chút lửa thôi, sắp tắt đến nơi.



“A, không tốt!”



Tạ Vũ Tình chụp một cái lên vai Diệp Thiếu Dương, ngón tay chỉ về phía ao chứa xác, một con cương thi đang bám thành bể, bò lên, sau đó là con thứ hai, thứ ba…… Một đám đều là tiêu bản xác chết dùng trong thí nghiệm giải phẫu, hiện tại đã hoá thành xác không hồn.



Diệp Thiếu Dương cũng sớm đoán được chúng nó sẽ đi lên, bởi vì lúc nãy đám này đã thức tỉnh lại rồi, nhưng không biết vì sao đến bây giờ mới bò lên, nên vội vàng nói với Tạ Vũ Tình: “Bây giờ ta không thể dừng lại, bằng không sẽ gián đoạn mà thất bại, cô giúp ta đối phó chúng nó trước!”



“Ta…… Đối phó thế nào đây?”



Tạ Vũ Tình thấy nhiều cương thi như vậy, có chút hoảng sợ.



“Dùng súng chu sa của cô mà bắn, chúng nó đều là cương thi cấp thấp, rất dễ đối phó.




Bạch Mao cương thi tiếp tục chạy vòng quanh đuổi theo, Diệp Thiếu Dương vẫn ôm chén tiếp tục chạy, cứ thế vài vòng, Bạch Mao cương thi không đuổi theo hắn nữa, ngược lại bị hắn dẫn dụ, giết không ít cương thi bình thường, Tạ Vũ Tình đã lui ra ngoài cửa từ lâu, giao lại chiến trường cho một mình Diệp Thiếu Dương.



Diệp Thiếu Dương nhìn thấy Bạch Mao cương thi không đuổi kịp chính mình, tức đến hộc máu lấy bọn cương thi kia mà xả tức, bộ dáng thật buồn cười, cúi đầu kiểm tra trong chén, thấy chất lỏng đã hoàn toàn cô đọng, vì thế đứng lại, dùng ngón tay lấy một chút, đặt ở trong lòng bàn tay mà chà sát, thành một viên thuốc hình cầu, sau đó dùng lá phù bao lại, sau đó nhổ xuống mấy sợi tóc của mình, cuộn lại linh phù…… “Cẩn thận!”



Tạ Vũ Tình thét lên kinh hãi.



Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu lên nhìn, Bạch Mao cương thi lần này dĩ nhiên đã thông minh hơn, không hề chạy vòng truy bắt hắn nữa, mà từ bên kia ao mà nhảy vọt lại đây, gần như đã tới sát mặt.



Diệp Thiếu Dương không dám chậm trễ, lập tức vung tay đánh ra tám đồng tiền, thành hình phương vị bát quái, linh quang loé lên, đánh thẳng vào mặt Bạch Mao cương thi.



Bạch Mao cương thi thét lên một tiếng, vung lên cánh tay mà quét ngang qua, trong nháy mắt đã đánh bay tám đồng tiền, rơi xuống bệ xi



- măng trước mặt Diệp Thiếu Dương.



Diệp Thiếu Dương tay trái cầm Hoá thi hoàn, tay phải rút ra Thất Tinh Long Tuyền kiếm, xông tới phản kích.



Long Tuyền kiếm tuy là Đạo môn chí bảo, nhưng Bạch Mao cương thi có tu vi mấy trăm năm cũng không phải vừa, vung hai tay lên, không ngừng tấn công, thi khí màu đen từ trên cánh tay toát ra, chống lại linh lực của Long Tuyền kiếm, Diệp Thiếu Dương vừa đánh vừa lui, tìm kiếm sơ hở, Long Tuyền kiếm bỗng nhiên phát lực, xuyên thấu thi khí, chém một cái vào vai Bạch Mao cương thi, khảm thật sâu vào.



“Ngao……”



Bạch Mao cương thi há to miệng, rống lên một tiếng thảm thiết.



Diệp Thiếu Dương nâng tay trái, định nhân cơ hội này nhét Hoá thi hoàn vào trong miệng nó, không ngờ Bạch Mao cương thi vô cùng hung hãn, mạo hiểm chịu đau đớn, mà hai tay đột nhiên bắt lấy Long Tuyền kiếm, sau đó lui về sau, khiến Diệp Thiếu Dương lảo đảo thân hình, trong lúc tình thế cấp bách, hắn cắn đầu lưỡi, phun một búng máu lên hai tay Bạch Mao cương thi, một luồng hắc khí lập tức bốc lên.