Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 648 : Đấu súng

Ngày đăng: 04:47 30/04/20


“Chuyện này ta đã sớm nghĩ tới, có thể hắn tìm được chìa khóa, mở cửa đi vào, sau khi quay ra lại khóa kỹ, với thân phận cán bộ Hội Học Sinh của hắn, có khả năng làm được chuyện này.



Cũng có một loại khả năng là hắn phá cửa hoặc cạy khóa mà vào, sau khi đi khỏi, có người phát hiện cửa phòng bị phá, tới tu sửa lại.”



“Có người…… Ngươi muốn nói, là người trong trường sao?”



Vẻ mặt Tạ Vũ Tình trở nên ngưng trọng.



Diệp Thiếu Dương thở dài, nói: “ Trong tòa nhà dĩ nhiên tồn tại thi sào, hơn nữa cửa còn bị khóa, cô cảm thấy, nhà trường có thể nào không biết chuyện này sao?”



Tạ Vũ Tình chậm rãi gật đầu, nói: “May mà ta đã ghi hình được một một bộ phận, quay về có thể chất vấn hiệu trưởng, khiến hắn không còn cách nào chống chế.”



Từ phòng giải phẫu đi ra, hai người một lần nữa quay lại lầu hai, đi vào một gian phòng sáng sủa hơn, Diệp Thiếu Dương xốc ống quần ướt đẫm, nhìn xuống phía dưới, thấy da của mình đã bị sưng đỏ, nổi lên rất nhiều vết phồng rộp, lại bị Huyết thi lột da túm chặt cổ chân, để lại vài vết thương.



Tạ Vũ Tình cả kinh nói: “Ngươi cảm thấy thế nào?”



“Ngứa, ngứa đến khó chịu.”



Diệp Thiếu Dương gãi gãi hai bên đùi, thiên sư huyết có công dụng miễn dịch đối với tà khí, nên dù bị cương thi đả thương cũng không có vấn đề gì, nhưng hắn cũng là con người, da thịt bị ngâm trong dung dịch formalin, cũng sinh ra dị ứng.



Hai người nhảy từ trên cửa sổ xuống, cũng không làm chuyện gì nữa, nhanh chóng rời khỏi trường học, vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy một nhà khách, đương nhiên là mở ra để phục vụ sinh viên, Diệp Thiếu Dương lập tức đi vào thuê một phòng, lao ngay vào nhà tắm, Tạ Vũ Tình nghĩ trang phục của hắn không sài được nữa, lát nữa không có gì để mặc, vì thế ra ngoài mua cho hắn bộ quần áo.



Trong nhà tắm nhà khách, vòi hoa sen được đặt ở góc phòng vệ sinh, sau khi cởi quần áo để bên ngoài, Diệp Thiếu Dương kéo mành che, dùng nước ấm không ngừng cọ rửa hai chân, cảm giác thật dễ chịu.
Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một chút, nói: “Hai gia hỏa kia đều dùng khẩu trang che mặt, xem lại băng ghi hình cũng không có manh mối gì, để ta đem một tên bắt lại đây, rồi thẩm vấn một chút sẽ biết.”



Tạ Vũ Tình nghe vậy kinh hãi, “Bắt tới đây, làm sao mà bắt?”



“Dùng Mao Sơn huyết quy thuật.”



Diệp Thiếu Dương lấy từ ba lô ra một chiếc la bàn, đặt xuống mặt đất, xung quanh dán tám lá linh phù, dùng bút chu sa vẽ vài nét lên từng tấm một, sau đó đặt đồng tiền Ngũ Đế có dính máu kia ở chính giữa la bàn, tìm kiếm một hồi trong ba lô, không tìm được đồ vật muốn tìm, ngẩng đầu hỏi Tạ Vũ Tình: “Ở chỗ nào có loại đĩa sứ? Chính là loại đĩa nhỏ dùng khi ăn cơm đó.”



Tạ Vũ Tình nghĩ một hồi, nói: “Ta đi hỏi người phục vụ, chắc là có.”



“Mượn hai cái!”



Tạ Vũ Tình ra ngoài, lát sau đã quay lại, cầm theo hai cái đĩa, đưa cho Diệp Thiếu Dương.



Diệp Thiếu Dương cắt đầu ngón tay, lần lượt viết xuống hai chữ “Thân”



và “Vị”



vào đáy đĩa, sau đó đặt chữ “Vị”



ở góc đông bắc của la bàn, nhỏ vào bên trong một ít giao du, cầm hai sợi tơ hồng, xoa lại thành một, cho vào trong dầu, châm lửa đốt, thành một ngọn trường minh đăng, mặt khác, lật úp một đồng tiền Ngũ Đế, dán đè ở giữa một lá linh phù.