Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 687 : Triển khai kế hoạch

Ngày đăng: 04:48 30/04/20


“Rốt cuộc là có chuyện gì?”



hành động kỳ quái này của hắn làm Tạ Vũ Tình càng thêm khó hiểu, dí sát mặt vào tấm ảnh, chỉ thấy Đỗ Hổ đã chụp được trước toà nhà giải phẫu số 3 có nhóm sinh viên đang chụp ảnh chung, thử ngó nghiêng một lúc cũng chẳng thấy gì đặc biệt.



Diệp Thiếu Dương đưa tay chỉ vào cửa sổ 4 trên ảnh chụp, “Nhìn xem, có phát hiện ra chỗ nào bất hợp lý không?”



Tạ Vũ Tình cúi người nhìn một lát, rồi đối chiếu với cảnh vật trước mắt, “Không có gì? Ủa không đúng, vị trí cửa sổ trên ảnh chụp, so với thực tế không giống nhau thì phải?”



Diệp Thiếu Dương gật đầu, đây cũng là do hắn trong lúc vô tình phát hiện ra: phòng học 408 trên ảnh chụp so với hiện thực, vị trí cửa sổ tuy đều là cái thứ 2 bên trái, nhưng cửa sổ trên ảnh chụp lệch về bên trái một chút, còn trong hiện thực lại lệch sang bên phải.







Ta nhìn ra được, sự chênh lệch này khoảng nửa chiều dài căn phòng.”



Diệp Thiếu Dương nói.







Hay là sau này cửa sổ căn phòng đã được sửa lại?”



Tạ Vũ Tình suy đoán, các thứ khác trên ảnh chụp đều đồng nhất với hiện tại, chỉ có vị trí cửa sổ phòng 408 là khác, cho nên cô chỉ có thể nghĩ thành như vậy.



Diệp Thiếu Dương nói: “Sao tự nhiên lại phải dịch chuyển cửa sổ?”



Tạ Vũ Tình nói: “Ta sao biết được, một chuyện nhỏ như vậy, ngươi quan tâm nhiều làm gì?”



“Cái này tuyệt đối không phải chuyện nhỏ, sau khi phòng học 408 trở thành Âm Sào, trường học xem chừng sẽ tìm cách phong tỏa, hoàn toàn không có động cơ gì để dịch chuyển cửa sổ?”



Tạ Vũ Tình nhún vai nói: “Không biết, bằng không ngươi quay lại hỏi Lâm Du một chút xem sao.”
- đem tình huống mà mình đã điều tra được, nói qua một lần, mọi người nghe xong lập tức trợn mắt há mồm.



“Đã sớm nghe nói trường học có quỷ, nhưng không ngờ lại nghiêm trọng như vậy.”



Vương Bình kinh ngạc cảm thán nói, ”



Vậy ta cũng không dám đi học nữa.”



“Có Tiểu Diệp Tử ở đây, sợ cái gì! Tiểu Diệp Tử, ngươi đưa Bình Bình một món pháp khí lợi hại nhất, để cô ấy phòng thân đi.”



Diệp Thiếu Dương trừng hắn một cái, đi tán gái còn lấy đồ vật của mình ra tạo ân tình.



Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy thôi, vẫn lấy từ túi ra một chuỗi vòng tay hắc diệu thạch, ném cho hắn, cũng không khoe ra giá trị thực của nó, chỉ thuận miệng nói: “Cô dùng tạm cái này đi.”



Tiểu Mã còn kỳ kèo muốn những thứ khác, Lão Quách gõ gõ mặt bàn, trừng mắt nhìn Tiểu Mã một cái, “Đừng nói nhảm nữa, Thiếu Dương, bước tiếp theo đệ có tính toán gì không, nếu đi U linh lộ cướp thi thể Lâm Du, thì Tử Nguyệt sẽ không bỏ qua cho đệ đâu.



Lần trước mới chỉ là thử nghiệm, lần này tuyệt đối không dễ dàng như vậy, đệ không cần quá mạo hiểm.”



“Ta không muốn mạo hiểm,”



Diệp Thiếu Dương dứt khoát trả lời, “Trước khi tìm ra biện pháp hợp lý, chúng ta không nên kích thích Tử Nguyệt, hơn nữa, Lâm Du thực sự rất điên cuồng, nếu ta đoạt thi thể về, sau khi cô ta được tự do, việc đầu tiên khẳng định liều mạng đi tìm Ngô Nhạc Ý, như vậy sẽ ảnh hưởng kế hoạch của ta.”



Tiểu Mã bất mãn nói: “Oai phong của ngươi đi đâu rồi, chỉ là một con tiểu quỷ, ngươi lo lắng như vậy làm gì, cứ đi thẳng lên núi tìm nàng với cái con Đồng Giáp Thi Vương mà tiêu diệt là xong chứ gì.



Ta không tin hai tên này còn có thể lợi hại hơn cả Tu La Quỷ Mẫu và Tà Thần?”



Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, giận sôi máu, đá vào chân hắn một cái, Tiểu Mã giả bộ như không có gì, Vương Bình thấy thế có chút không vui, vỗ vỗ đùi Tiểu Mã, rồi liếc mắt nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, nói: “Dù Tiểu Mã nói không đúng, Thiếu Dương ca cũng không nên tùy tiện đánh người như vậy chứ.”