Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 726 : Kính tượng quỷ ảnh (1)

Ngày đăng: 04:48 30/04/20


“Cô…… không muốn nói gì sao?”



Vương Bình ngẩn ra, “Ta? Nói cái gì?”



rồi chuyển qua chuyện khác, “Bất quá nói thật, Thiếu Dương ca, lần này thật sự rất cám ơn ngươi, để sau ta mời ngươi một chầu đi, để cảm ơn về chuyện lần này.”



Diệp Thiếu Dương chậm rãi lắc đầu, “Không phải câu này.”



“Thế…… có phải huynh muốn hỏi, lúc ấy vì sao ta lại một mình đi trước, kỳ thật là ta cũng không nghĩ sẽ bỏ lại ngươi…….”



Diệp Thiếu Dương vẫn là lắc đầu, “Cũng không phải câu này.”



Vương Bình nhìn hắn, tỏ vẻ mê mang.



Diệp Thiếu Dương thở dài, vươn người lên phía trước, nhìn Vương Bình.



“Ta muốn nghe chính là: vì cái gì mà cô muốn dẫn ta vào trong đó, là ai đã sai khiến cô?”



Vương Bình miệng chầm chậm mở ra, bỗng nhiên đứng lên, “Thiếu Dương ca, huynh nói như thế là có ý gì! Ngươi ở bên trong đó đã hoài nghi ta một lần, hiện tại vẫn còn nghi ngờ ta nữa là sao!”



Nói xong, nước mắt chảy xuống, lôi kéo Tiểu Mã rời đi.



Tiểu Mã vẻ mặt ngơ ngẩn nhìn Diệp Thiếu Dương, bị Vương Bình kéo đi về phía thang máy.



Diệp Thiếu Dương một bước đi trước, chắn cửa thang máy, nếu lời đã nói ra, nếu còn chưa làm cho rõ ràng, khẳng định không thể bỏ qua như vậy.



Vương Bình vội trốn ra sau lưng Tiểu Mã.



Tiểu Mã nhìn Diệp Thiếu Dương, gãi gãi đầu, “Có chuyện gì ……..Không thể để ngày mai nói lại đi, ta trở về rồi hỏi cô ấy một chút, chờ cảm xúc cô ấy ổn định đã…...”



“Không thể, hôm nay nhất thiết phải nói cho rõ ràng, chuyện này với ngươi không quan hệ gì, cứ đứng một bên nghe là được.”




“Cô-------”



Diệp Thiếu Dương chỉ mới nói được một chữ đã bị cô ta cắt ngang.



“Ta biết ngươi sẽ nói, ta có thể tìm ngươi đi đối phó, nhưng Vu sư kia lúc nào cũng luôn giám sát người nhà của ta, hắn nói chỉ cần ta nói việc này cho bất kỳ ai, cha mẹ của ta sẽ lập tức chết thảm, ta cũng nghĩ tới là đi nhờ ngươi, nhưng trong tình huống này, ta lại không dám đánh cuộc với mạng sống của cha mẹ, ta chỉ có thể…… làm theo yêu cầu của hắn, thực xin lỗi, ta thật sự không nghĩ sẽ làm ngươi phải chết……”



Tiểu Mã nghe thấy cô ta nói như vậy, hốc mắt cũng ướt át, tiến tới ôm cổ Vương Bình, kéo cô ta vào trong lòng mình, nhẹ giọng mà an ủi.



“Anh biết em cũng là bất đắc dĩ, anh tin tưởng, Thiếu Dương sẽ không trách em đâu.



Hơn nữa hắn sẽ giúp em……”



Ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, “Đúng không, Thiếu Dương?”



Diệp Thiếu Dương nhìn hắn, không có lời nào để nói.



“Cha mẹ cô hiện giờ có an toàn không?”



Chu Tĩnh Như hỏi.



Vương Bình gật đầu, “Vu sư kia lúc trước có gọi điện thoại cho ta, nói nếu Thiếu Dương ca đã trở về, cũng không trách ta, đã không còn uy hiếp ta nữa, bọn họ xem ra cũng rất giữ lời.”



Diệp Thiếu Dương hơi nhíu mày, câu chuyện quỷ dị đến trình độ này, thật là người ta không tin được đến líu cả lưỡi.



“Được rồi, anh đưa em về phòng, không có việc gì đâu.”



Tiểu Mã đỡ Vương Bình dậy, nhìn Diệp Thiếu Dương cảm kích rồi nói: “Lát nữa ta sẽ tìm ngươi nói chuyện sau, để ta đưa cô ấy về phòng nghỉ ngơi một chút.”



Diệp Thiếu Dương đành phải để hắn đi, nếu những gì Vương Bình nói đều là sự thật, đúng là về tình cảm thì có thể tha thứ, hắn cũng không nghĩ sẽ truy cứu, nhưng mà trong lòng hắn luôn có một hoài nghi đến bây giờ vẫn chưa giải được: Ngày đó khi ở trong phòng, vì sao Vương Bình lại muốn câu dẫn mình…… Nhưng cái câu hỏi này ở trước mặt Tiểu Mã, khẳng định không cách nào hỏi được,bất đắc dĩ cũng chỉ có thể để sau rồi nói tiếp