Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 756 : Ba chữ (3)

Ngày đăng: 04:48 30/04/20


Từ góc độ này mà nhìn, Nhuế Lãnh Ngọc lại có một kiểu kiều diễm khác.



Đột nhiên, hắn trong đầu nghĩ đến người nào đó, cảm thấy áy náy nảy lên trong lòng, nhịn không được âm thầm thở dài một hơi.



“Làm sao vậy, làm ngươi đau à?”



Nhuế Lãnh Ngọc nói, tuy thanh âm thực bình đạm, nhưng lại lộ ra ý quan tâm trong đó.



Diệp Thiếu Dương lắc đầu, nhắm mắt lại, tâm thần hỗn loạn.



Nhưng là nhớ tới quyết định của chính mình, dần lấy lại bình tĩnh.



Nhuế Lãnh Ngọc giúp hắn lau rửa vết thương xong, vừa muốn đứng dậy, Diệp Thiếu Dương đột nhiên giữ chặt tay nàng, nói: “Cùng ta nói chuyện một chứ nữa.”



Nhuế Lãnh Ngọc do dự vài giây, mới rút tay về, cúi đầu nhìn hắn, nói: “Nói cái gì?”



“Ách, chuyện gì cũng được, tùy tiện thôi.”



Nhuế Lãnh Ngọc nắm lấy bàn tay phải của hắn, mở ra, nhìn mấy đạo hồn ấn trên đó, nói: “Gần đây ngươi lại thu nạp mấy quỷ phó cùng với yêu phó hả?”



“Mấy con…… Không phải mấy, không đúng một cũng không có, cô đều gặp qua rồi.”



“Năm đạo hồn ấn, ngoại trừ Qua Qua, đều là cô gái sao?”



“Ba cô gái, có một xà yêu là nam!”



Diệp Thiếu Dương nhanh chóng giải thích.



“Ba cô gái, còn chưa đủ sao?”



“Cái này…… không ít.”



Diệp Thiếu Dương tỏ vẻ đáng thương nhìn nàng.



Nhuế Lãnh Ngọc cười cười, tay trái bàn tay hắn, tay phải chậm rãi vẽ lên lòng bàn tay, giống như viết chữ.



“Ngươi có thể cảm giác được ta viết chữ gì không?”



Diệp Thiếu Dương lắc đầu, “Khi còn nhỏ vẫn hay chơi trò này, không lần nào đoán được.”




Diệp Thiếu Dương hừ một tiếng, nghĩ thầm cô có muốn coi trọng ta thì cũng do ta coi trọng cô mới được.



“Được rồi, ta muốn nói tới việc chính, ta muốn lưu lại, lưu lại lâu dài!”



“Ngày đó không phải cô đã nói rồi sao? Để sau này rồi nói.”



Diệp Thiếu Dương không nghĩ quá nửa đêm còn cùng cô nói chuyện này, liền nói qua loa cho có lệ, chờ siêu độ Tử Nguyệt xong, hừ hừ, dù sao cô cũng bám vào linh phù, siêu độ hay không siêu độ, còn không phải do ta định đoạt sao? Trần Lộ nói: “Đừng mà nghĩ đến lừa ta, ta biết ngươi muốn siêu độ ta, ngươi không phải có Quỷ Phó sao, kỳ thật có thêm ta nữa thì cũng không nhiều gì?”



“Cái đó không giống nhau, mấy Quỷ Phó của ta đều không phải quỷ hồn trên nhân gian.”



Diệp Thiếu Dương nói, “Ta là Thiên sư, công việc chính là bắt quỷ, sao có thể để một con quỷ lưu lại bên người mà không bắt.”



Trần Lộ trầm mặc một hồi, nói: “Nếu bắt không được thì sao?”



“Bắt không được thì còn nói làm gì,”



Diệp Thiếu Dương thuận miệng nói, đột nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi, “Cô có ý gì đó, muốn chạy à?”



“Không chạy, nhưng ngươi không bắt được ta.”



Nói xong, thân ảnh hóa thành sương khói, chui vào bên trong ba lô của hắn…… Diệp Thiếu Dương vội vàng mở ba lô ra, chỉ thấy Âm Dương Kính lóe sáng, mặt trên hiện ra khuôn mặt đắc ý của Trần Lộ.



“Ta với Tuyết Kỳ nói chuyện rất hợp, muốn ở trong này cùng nàng, rồi cùng nhau tu luyện, chờ gặp được Đạo Phong ta sẽ ra ngoài, em chồng, đừng có tìm ta, ha ha ha……”



“Đệch!”



Diệp Thiếu Dương nện một quyền lên cái chăn, ngàn tính vạn tính, lại quên mất Âm Dương Kính, thế giới trong gương đã bị Dương Cung Tử hạ cấm chế, chính mình chỉ có thể dùng thần thức tiến trong xem xét, lại không thể thi triển bất kỳ pháp thuật nào bên trong đó, Trần Lộ nếu vẫn không chịu ra, mình thực sự cũng chẳng làm gì được cô ta.



Nghĩ nhiều cũng thế thôi, dù sao người cô ta chờ chính là Đạo Phong, tương lai nếu có gặp hắn, mình sẽ trực tiếp giao ra Âm Dương Kính, tuỳ hắn xử lý.



Vì trả thù dám hố mình, Diệp Thiếu Dương dán lên mặt trên Âm Dương Kính một tấm Bế khí phù, phong toả lại thế giới trong gương, cô không phải thích vào sao, được rồi, vậy thì cô ở luôn trong đó đi.



Diệp Thiếu Dương cười hai tiếng xấu xa, chui vào trong chăn.



Đầu óc không tự chủ được lại nghĩ tới ba chữ mà Nhuế Lãnh Ngọc lưu lại, suy đoán ra rất nhiều khả năng, nhưng khi nghĩ đến việc mỗi tháng chỉ có một cơ hội, lại không dám đoán bừa nữa.



Rốt cuộc…… là ba chữ gì đây