Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 787 : Muối tinh phá đồng giáp thi

Ngày đăng: 04:49 30/04/20


Diệp Thiếu Dương trực tiếp dùng Diệt Linh Đinh chọc vào đầu nó, giết chết cương thi.



Lão Quách nhặt một mảnh nhỏ mũ giáp từ dưới đất lên, tìm cục đá khẽ đập nhẹ một cái, lập tức nát vụn, hưng phấn nói: “Muối tinh dùng tốt thật, sau khi đồng sắt bị rỉ, khôi giáp chớp mắt đã mục nát không chịu nổi một kích!”



Tứ Bảo nói: “Cho nên chúng ta cần phải có một người phun nước, một người công kích sao?”



Lâm Tam Sinh đi lên, nói: “Bổn quân sư chỉ các người một kế, các người có thể tìm cách phun nước muối vào chỗ khớp xương hai chân của cương thi, sau khi đồng giáp bị rỉ sắt, lập tức sẽ cứng đờ, muốn chạy cũng chạy không được, tuỳ các người xử lý”



Mọi người gật đầu, cảm thấy biện pháp này dùng tốt.



Lão Quách lại làm thêm một chén nước muối, đi tới trước con Đồng Giáp Thi tưới xuống, sau đó giết chết.



Tiếp theo mọi người cùng nhau kéo nó ra ngoài, kiểm tra phía dưới xác thật đã không còn con nào nữa.



Diệp Thiếu Dương thở dài một hơi, vỗ vỗ tay, bảo Lão Quách ở lại thanh lý nơi này.



“Vất vả như vậy, không có tiền ta không làm.”



Lão Quách chìa tay ra.



Tứ Bảo vỗ vỗ vai hắn, nói, “Ngươi là bộ trưởng hậu cần của liên minh kiêm lao công quét dọn, ngươi không làm ai làm?”



Lão Quách trừng mắt, “Đừng lấy tổ chức mà ép ta, dù ngươi có là WTO, không có tiền cũng đừng nghĩ bảo ta làm việc!”



“Ngươi đã có tuổi rồi, có chút giác ngộ được không, đừng đụng cái là nói tiền chứ.”



Tứ Bảo sờ sờ cái đầu trọc, “WTO là cái gì?”



“Cục điều tra liên bang Mỹ, tên gọi tắt là WTO.”



Lão Quách giải thích, “Không có văn hóa thật đáng sợ.”



Tứ Bảo nói: “À, tri thức nhiều nhỉ.”



Tiểu Mã phì cười, “Cả hai người đều là một đôi thiếu văn hóa, Cục điều tra liên bang Mỹ là FBI, thì có liên quan gì đến Tổ chức Thương mại Thế giới hả!”




Chu Tĩnh Như liếc mắt nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, “Không cần cự tuyệt, ta cũng là một phần tử trong liên minh mà, thứ khác thì không làm được, chứ ra chút tiền thì vẫn có thể, như thế ta mới cảm thấy mình có chỗ hữu dụng.”



Diệp Thiếu Dương gật đầu cười.



Cơm nước xong, mỗi người tự về phòng mình, ai chưa có phòng thì Chu Tĩnh Như bảo khách sạn thêm phòng mới.



Sau khi về phòng, Diệp Thiếu Dương cầm Âm Dương Kính đặt trên tủ đầu giường, vào phòng vệ sinh thay áo choàng tắm, sau đó cầm Âm Dương Kính trong tay, nhẹ nhàng gõ vào mặt kính, nói: “Ân nhân cứu mạng, sao lúc ăn cơm không thấy ra?”



Hai khuôn mặt hiện lên trên mặt kính, sát bên nhau, chính là Trần Lộ với Tuyết Kỳ.



“Ngươi đã nghĩ đến sẽ an bài ta thế nào chưa?”



Tuyết Kỳ nhàn nhạt nói.



“Biện pháp thì có, chỉ còn đợi cơ duyên.”



Tuyết Kỳ không nói gì, lui trở về.



Trần Lộ nhìn Diệp Thiếu Dương lè đầu lưỡi “Quá nhiều người, đại tẩu không muốn xem náo nhiệt.”



Diệp Thiếu Dương cười lạnh nói: “Cô sợ ta tiễn cô đi chứ gì?”



Hiện tại, Tử Nguyệt đã bị siêu độ, sự việc cũng kết thúc, cũng là lúc nên đưa Trần Lộ đi.



Trần Lộ nhếch miệng cười, mắt mị mị nhìn hắn, “Đại tẩu chính là không muốn đi đấy, có bản lĩnh thì vào đây mà bắt ta.”



“Vậy cô cứ vĩnh viễn ở trong đó, đừng ra có ra nữa.”



Diệp Thiếu Dương hừ một tiếng, nhét Âm Dương Kính xuống dưới đệm, trèo lên giường đi ngủ.



Mệt mỏi cả đêm, hơn nữa bữa ăn khuya còn uống chút rượu, Diệp Thiếu Dương lên giường liền ngủ mất, trong lúc mơ màng bỗng cảm thấy có ai đó đang bò trên người mình, tưởng là Qua Qua, cũng không nghĩ nhiều, trở mình ngủ tiếp.



Một lát sau, đột nhiên cảm thấy lòng bàn tay trái có chút không đúng, giật mình cả kinh, mở to mắt, thấy Trần Lộ đang ghé vào người mình.