Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 793 : Con dơi mặt người

Ngày đăng: 04:49 30/04/20


Mọi người nhịn không được trong lòng rùng mình, liền lập tức lấy ra pháp khí.



Con mèo đang chậm rãi đi tới, giống như không sợ hãi mọi người, đến một khoảng cách đủ gần, mới dừng lại, từ từ há miệng, trong miệng lại có hai cái răng nanh rất lớn không có phù hợp với hình thể của nó, ở dưới không phải là đầu lưỡi, mà là một tròng mắt thật lớn, đồng tử màu vàng, nước dãi đang chảy ra ngoài.



Khi bị đèn chiếu, bên trong đồng tử này, xuất hiện một khuôn mặt quỷ, nhìn qua trông như một lão thái thái, nhe răng trợn mắt, cười u ám.



“Hung trạch tặc miêu, tử nhân biệt bảo!”



Tứ Bảo thấp giọng nói, “Đây là Định Hồn Miêu, trong cơ thể có phong ấn nữ quỷ mang mệnh cách cửu âm! đây, đây là như thế nào!”



Lập tức tiến lên một bước, từ trong áo cà sa lấy ra Kim Văn Bát Vu, nghênh diện chiếu qua.



Phật quang phát ra trong nháy mắt, con mèo kia đột nhiên nhảy ra, cực nhanh né tránh, không ngừng chuyển hướng, làm mọi người hoa cả mắt, rồi chạy như bay đến.



“Mọi người lui lại phía sau!”



Tứ Bảo hô to một tiếng, còn mình cũng phi thân lao tới, tay bắn ra ba hạt Bồ Đề đã tính phương hướng di chuyển của nó, bay vèo theo ba hướng tới trước mặt Định Hồn Miêu, trong đó một hạt đã đánh trúng nó.



“Meo”



con mèo kêu lên một tiếng quái dị, thân thể văng vào vách tường, sau đó bật trở lại, biến mất dưới chân mọi người.



Tất cả vội vàng cúi đầu tìm kiếm.



“Meo!”




Mấy người Diệp Thiếu Dương vội vàng chạy tới, cúi người nhìn xuống, là một con dơi có thân hình thật to lớn, nhưng cái mặt lại giống như mặt người, ngũ quan méo mó như một thằng hề, còn đám “Tóc”



dài kỳ thực là lông mao màu trắng trên đỉnh đầu.



“Con Dơi mặt người!”



Tứ Bảo cả kinh kêu lên.



Diệp Thiếu Dương cúi xuống nhìn, mới vừa khom lưng, đột nhiên quay mạnh người lại, một đạo kim quang, từ Âm Dương Kính trong tay bắn ra, bay lên không khoảng hai trượng, rồi bỗng nhiên khuếch tán, từ chỗ trống rỗng xuất hiện một nữ tử ăn mặc kiểu cổ trang có mái tóc dài thanh lệ.



Cũng ngay lúc đó, năm ngón tay cô ta đều xuất hiện, dùng sức trảo một cái, xé rách kim quang, thân ảnh chợt lóe lên, mọi người còn đang kinh ngạc, chỉ nghe được một tiếng hét thảm thiết, theo thanh âm mà quay đầu nhìn lại, cô ta đã tới bên cạnh Lâm Tam Sinh, nắm lấy búi tóc của hắn, bay đến chỗ sâu của Hồi Hồn Đạo rồi bay nhanh ra ngoài.



Lúc này mấy người Diệp Thiếu Dương mới phục hồi tinh thần lại, lập tức đuổi theo.



Nữ nhân kia lấy tay bức một lũ tóc, nhẹ nhàng thổi một hơi, hóa thành năm con cự xà dài màu đỏ đậm có răng nanh rất to, chặn lại đường đi.



Diệp Thiếu Dương biết đây là ảo giác, giơ tay đánh ra ba lá linh phù, phân biệt dán lên đầu ba con rắn.



“Thái Âm phá ảo trận, cấp cấp như luật lệnh!”



Linh phù lay động, phát ra tiếng vang to, ba con cự xà lập tức hóa thành một bãi huyết nhục, hai con đằng sau cũng giống vậy, trong nháy mắt đã biến mất.



Diệp Thiếu Dương bước nhanh tới trước, đuổi đến cuối Hồi Hồn Đạo, chỉ thấy một cái cửa đá chắn lại, làm gì thấy bóng dáng của nữ quỷ cùng Lâm Tam Sinh nữa?