Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 819 : Đế vương tâm thuật (2)

Ngày đăng: 04:49 30/04/20


Con thứ tư, bị Diệp Thiếu Dương dùng Thái Ất Phất Trần mê hoặc, Nhuế Lãnh Ngọc phóng xuất Ngũ Bảo Kim Liên, dùng Kim Liên Nghiệp Hoả thiêu đến chết.



Chỉ còn lại một con, thấy đồng bọn mình cả đám đều bị giết chết, cũng có chút bị dọa sợ, định lui rút lui ra xa.



Kiến Văn Đế đột nhiên ra tay, lòng bàn tay phóng ra một đạo kim quang, không phải công kích hai người Diệp Thiếu Dương, mà bao lấy con Hắc Mao Sát, kéo đến trong tay, túm cổ, rồi ném mạnh vào trong.



“Nhị vị còn pháp khí hay thủ đoạn nào thì cứ trực tiếp dùng hết đi!”



Diệp Thiếu Dương và Nhuế Lãnh Ngọc trong lòng có nghi hoặc, nhưng cũng không thể mặc kệ nó đã bị ném tới cửa, liền hợp lực giết chết Hắc Mao Sát cuối cùng.



Diệp Thiếu Dương há mồm thở hổn hển, ngẩng đầu nhìn Kiến Văn Đế, “Ngươi muốn dùng bọn nó để thử thực lực của chúng ta sao?”



“Nếu ta muốn đi Quỷ Vực, thì loại thi sát này cũng không dẫn theo được, có thể dùng thì dùng, cũng có chút đáng giá.”



“Ngươi rất tự tin đó.”



Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, “Hiện tại, hai đối hai, ngươi tin chắc có thể giải quyết bọn ta à?”



Kiến Văn Đế khẽ nhếch miệng mà cười tà tà.



“Răng rắc!”



Rốt cuộc, kết giới cũng bị Quách Thiếu Di đánh nát, tuy nhiên cô ta không vội tiến vào điện thờ phụ, trên mặt mang theo một nụ cười thắng lợi, nhìn về phía hai người.



Nhuế Lãnh Ngọc đến bên Diệp Thiếu Dương, thấp giọng nói: “Ta đối phó Hoàng Đế, ngươi đối phó Hoàng Hậu.”



Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, “Có phải hay không là do cô thấy hắn soái ca mới làm vậy?”



Nhuế Lãnh Ngọc trừng mắt liếc hắn một cái, “Điền kị tái mã, hiểu không, ngươi dùng Ngũ Hành Kỳ Trận khoá lại Hoàng Hậu, rồi mau chóng giải quyết cô ta, ta cố cầm chân Hoàng Đế, đến khi bên ngươi xong thì qua giúp ta.”



“Biện pháp này tốt đó.”



Diệp Thiếu Dương nhìn Quách Thiếu Di chớp chớp mắt, “Mỹ nữ, cô dám tiến vào Ngũ Hành Kỳ Trận của ta sao, chỉ cần cô bước vào, lập tức sẽ làm cô tan thành mây khói.”




Kiến Văn Đế mặc thường phục, là một bộ trường bào màu vàng, tóc xoã ra, rủ xuống hai vai, nhìn qua đã bớt vài phần uy nghiêm so với lúc trước, nhưng lại thêm vài phần thân thiện ôn hòa, khiến người ta có cảm giác như được tắm mình trong gió xuân.



Nhuế Lãnh Ngọc liền phục hồi lại tinh thần, muốn rút kiếm giết hắn, nhưng phát hiện trong tay không có kiếm, cũng không có Ngũ Bảo Kim Liên.



Không những thế, đến quần áo của mình cũng bị thay đổi, biến thành trang phục cổ trang, là một bộ váy dàu màu xanh lá, quần dài màu trắng phía dưới, không biết được làm bằng chất liệu gì nhưng mà mặc rất thoải mái.



“Ái phi trang điểm thế này, càng thêm đẹp mắt.”



Kiến Văn Đế không biết từ lúc nào đã lấy ra một chiếc gương đồng, đưa đến trước mặt nàng.



Nhuế Lãnh Ngọc nhìn chính mình trong gương, đến kiểu tóc cũng biến thành kiểu cổ điển, trên đầu có cài kim trâm sáng lấp lánh, trang phục trên người trông như phi tử trong hậu cung thời xưa ở trong phim.



“Ái phi có thích không?”



“Ai là ái phi của ngươi!”



Nhuế Lãnh Ngọc tụ tập cương khí, nhưng kinh mạch không hề có phản ứng, trong lúc tình thế cấp bách, trực tiếp dùng tay đánh, muốn cho hắn một cái tát.



Kết quả, cánh tay bị Kiến Văn Đế nhẹ nhàng bắt được.



Nhuế Lãnh Ngọc vừa xấu hổ vừa giận dữ, giơ tay trái lên, kết quả cũng bị hắn bắt được.



“Ái phi không nên động thủ với trẫm, ở trong nơi này, nàng không thể thi triển chút pháp lực nào được.”



Kiến Văn Đế nở một nụ cười ôn hoà, “Ở nơi này, nàng chính là ái phi của trẫm.”



Nhuế Lãnh Ngọc ngược lại bình tĩnh trở lại, lạnh lùng nhìn hắn, ý niệm trong đầu xoay chuyển, nghĩ làm sao mới có thể thoát vây.



“Đây là thế giới trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, nói thật cũng thật, nói giả cũng giả.



Chỉ cần nàng không ra khỏi nơi đây, thì nơi này có trường tồn muôn đời.”