Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 828 : Thanh mai trúc mã

Ngày đăng: 04:49 30/04/20


Diệp Thiếu Dương sờ lên mặt, ngẩng đầu lên nhìn, thấy vẻ mặt mấy cô nương đều đen lại.



“Cái này…… Tuyết Kỳ, cái này cho cô.”



Diệp Thiếu Dương lấy ra một cái ngọc như ý lập loè huỳnh quang, đây là hồn khí của Quách Thiếu Di, sau khi cô ta bị Chu Lệ thu đi, vật này rơi xuống trên mặt đất điện thờ phụ, lúc Diệp Thiếu Dương vào tầm bảo đã nhặt cùng.



“Hồn khí này hẳn là vật trên nhân gian, bị quỷ nương nương kia luyện hóa thành hồn khí, cô là quỷ thi, thứ này chỉ cô mới có thể sử dụng, vừa lúc phối hợp với khí chất của cô, dùng thế nào ta cũng không rõ, cô tự mình tìm hiểu đi.”



Tuyết Kỳ tiếp nhận, thử dùng quỷ khí điều khiển, ngọc như ý lập tức sáng lên ánh lục quang, tản ra một luồng khí âm hàn cường đại.



“Thật đúng là thứ tốt.”



Tuyết Kỳ cầm ngọc như ý trong tay, ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, nhàn nhạt nói một tiếng cảm ơn.



Hình dáng của này của nàng lại nói ra mấy lời lạnh nhạt này, khiến cho người ta cảm thấy giống như một đứa trẻ cố ý bắt chước người lớn nói chuyện.



Diệp Thiếu Dương liền nhịn không được mà cười một tiếng.



Tuyết Kỳ hiểu được vì sao hắn cười như vậy, mặt đen lại mà đi ra ngoài.



Mấy người nhìn bộ dáng của nàng, cũng đều cười không ngừng.



“Tiểu cô nương này bộ dáng thật là đáng yêu, lát nữa ta muốn đưa nó đi cắt tóc, mua quần áo, cùng trang điểm cho cô ấy một chút...”



Tạ Vũ Tình cười xấu xa.



“Ta cũng rất chờ mong đây...”



Diệp Thiếu Dương quay sang nhướng nhướng chân mày với cô.



“Được rồi, pháp bảo cũng chia xong rồi, nói chuyện đứng đắn đi,”



Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn Tạ Vũ Tình, “Nói chính sự, cổ mộ đó các ngươi tính xử lý như thế nào?”



“Việc này không là ta quyết định được, ta đã báo cáo tình huống rồi, lãnh đạo vô cùng coi trọng, tính sẽ báo cáo lên chính phủ, nhưng mà……trước hết thì yêu cầu chúng ta xuống đó một chuyến, thu thập lại những thứ mà người thường không nên thấy, ngươi hiểu, những hài cốt cương thi gì đó.”



Tứ Bảo nói: “Mấu chốt là những con yêu thi mặt người kia, phải xử lý hết, lưu lại sẽ thành tai họa.”



“Nếu có chuẩn bị trước, thì chúng nó cũng không khó đối phó.”



Diệp Thiếu Dương nói.
Nhuế Lãnh Ngọc lắc đầu, đột nhiên hỏi, “Ngươi có tin vào vận mệnh không, ta hỏi một Thiên sư loại vẫn đề này, có phải ngốc lắm hay không?”



Diệp Thiếu Dương chậm rãi lắc đầu, “Lúc trước ta cũng đã nói qua, ta không tin.”



“Trước kia, ta cũng không tin.”



Nhuế Lãnh Ngọc âm thầm thở dài, đây là một trong số ít lần Diệp Thiếu Dương thấy nàng thờ dài, đặc biệt là vì chuyện của chính mình.



“Nhưng kể từ khi gặp ngươi, ta lại tin nó”



Diệp Thiếu Dương khẽ cau mày, “Ta không hiểu lắm...”



“Ta cũng không rõ, cho nên ta muốn tận lực làm cho minh bạch, đến lúc đó mới có thể nói từ đầu cho ngươi.”



Nhuế Lãnh Ngọc nhìn hắn gật đầu.



“Tin tương ta, ta cũng chỉ nói lúc này thôi, sau này không cần hỏi lại, ta không thích nói quá nhiều về vấn đề này, ta muốn để mọi thứ ở trong lòng, đến lúc nên nói, ta sẽ nói.”



“Được rồi, ta sẽ không hỏi nữa, chờ chính cô nói cho ta biết.”



Diệp Thiếu Dương nhún vai, mỉm cười với nàng, “Giờ mọi việc đã xong xuôi, cô có tính toán gì không, hay là lại muốn đi nữa?”



“Đương nhiên phải đi...”



Nhìn vẻ mặt bi thương của Diệp Thiếu Dương, Nhuế Lãnh Ngọc cười nói: “Chẳng phải ngươi đã đề nghị, sẽ đi Nga Mi Sơn à, không muốn đi cùng ta đi sao?”



“Này, đi đi đi, đương nhiên muốn đi!”



Diệp Thiếu Dương cười ngốc ngốc.



“Ngươi hãy ngủ thêm một lúc đi.”



Nhuế Lãnh Ngọc nói xong, xoay người ra ngoài.



Diệp Thiếu Dương nằm trên giường bệnh, suy nghĩ mấy lần về cuộc nói chuyện giữa hai người vừa rồi.



Khi gặp được mình, liền tin vào vận mệnh…… Nàng nói như vậy, nhất định không phải chuyện tốt hay là duyên phận gì, chẳng lẽ là nàng không nên gặp được mình? Diệp Thiếu Dương càng thêm xác định, trong lòng nàng chắc chắn đang cất giấu một chuyện vô cùng bí mật, là cái gì đây? Diệp Thiếu Dương thấy mình bị thương cũng không nghiêm trọng lắm, nhưng mà bị Chu Tĩnh Như rất cẩn thận, ép hắn phải nằm trong bệnh viện hai ngày, ngày thứ ba nói thế nào cũng không chịu ở thêm.



Ra khỏi bệnh viện, trước tiên Diệp Thiếu Dương quay về Thạch Thành, nói Chu Tĩnh Như không cần an bài khách sạn, đi thẳng về nhà trọ Tiểu Mã thuê.