Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 861 : Thu phục hồ Tinh (3)

Ngày đăng: 04:50 30/04/20


Nói xong lập tức nằm xuống trên giường dây thép.



Nghiêng người quay lưng về phía hắn, đôi chân thon dài co lên, đường cong lả lướt hiện ra không sót tí nào, quả thực… Diệp Thiếu Dương dùng sức nuốt nước miếng, đi qua đó, ngồi xuống bên cạnh cô ta.



Kiều Ân Kỳ làm bộ như không cảm nhận được hắn tới.



Diệp Thiếu Dương nâng một tay lên, vuốt xuống cẳng chân kia, đến tận bàn chân mang giày cao gót, nhẹ nhàng cởi giày ra, bóp vào lòng bàn chân.



Kiều Ân Kỳ cười rộ lên, “Đừng làm thế, ta sợ nhột.”



Xoay người thẳng chính diện, mắt mang theo mị hoặc, nhìn Diệp Thiếu Dương, “Sư phụ, sao anh lại tháo giày của người ta?”



Bàn tay tiếp xúc vô cùng thô ráp, giống như chân bà già tám mươi tuổi.



Diệp Thiếu Dương không nói lời nào, khom lưng cúi xuống.



Kiều Ân Kỳ hiểu ý nâng người lên, nhẹ nhàng mở miệng ra.



Kết quả, thứ cô ta chờ không phải là một nụ hôn tình cảm, mà là…… Một đồng tiền Ngũ Đế được bọc trong linh phù, bên ngoài quấn tơ hồng, nhanh chóng nhét vào trong miệng cô ta.



Thiên Địa Sinh Tử Khấu! Một khi yêu tinh trúng chiêu, không chết thì cũng bị lột da.



Kiều Ân Kỳ còn chưa kịp phản ứng lại, Diệp Thiếu Dương đã giơ tay phải cô ta lên, nắm ngón giữa, dùng tơ hồng quấn quanh, tạo thành pháp kết.



“Sư phụ…… Anh làm gì thế, không cần chơi mạnh vậy……”



Trong miệng Kiều Ân Kỳ ngậm tiền Ngũ Đế, mơ hồ không nói rõ lời.



“Đừng có diễn nữa.”



Diệp Thiếu Dương nghiêng đầu nhìn cô ta, cười xấu xa, “Ta chỉ muốn bắt ngươi thôi, cũng không nghĩ có gì với ngươi”



Kiều Ân Kỳ ngẩn ra, ánh mắt liền trở thành lạnh lùng, lộ ra sợ hãi.



“Ngươi là pháp sư!”



Diệp Thiếu Dương không để ý đến cô ta, lại nháy cho số máy ban nãy, biết được Kiều Ân Kỳ thật đang trên đường qua đây, vì thế đi tới mở cửa phòng, đứng đó đợi một hồi, một bóng người từ thang máy đi ra, đúng là Kiều Ân Kỳ, nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, sửng sốt một chút.



“Là ta đây, người mà mới gặp hôm qua đó.”
Diệp Thiếu Dương vòng đi vòng lại mấy lần, ánh mắt dừng lại trên một góc có chứa vật phẩm thủ công mỹ nghệ.



Là một chiếc giá sắt để đồ, bên trên đặt một khối đá có tạo hình độc đáo.



“Vật này là khi ta khai trương, một hàng xóm đã tặng, không tiện để trong phòng học, cho nên ta đã đặt ở đây, cái này không có vấn đề gì chứ?”



Kiều Ân Kỳ thấy Diệp Thiếu Dương chú ý tới thứ này, liền giải thích.



Diệp Thiếu Dương đi một vòng quanh khối đá, ngồi xổm xuống đất, lấy từ ba lô ra một cái chén sứ, hóa nước bùa, trộn lẫn với bột Thất tinh thảo, quấy đều, tiếp đó dùng Thái Ất Phất Trần chấm, rồi quét lên khối đá.



Một phút sau, khối đá dần dần chảy ra chất lỏng đỏ như máu, giống như một bức phác hoạ, có chút trừu tượng, nhưng liếc mắt một cái có thể nhận ra đó là hồ ly, biểu tình dữ tợn, đặc biệt là hai chấm đỏ biểu thị đôi mắt, bất kể từ góc độ nào cũng giống như đang chằm chằm nhìn mọi người.



Tạ Vũ Tình và Kiều Ân Kỳ đều cảm thấy cả người lành lạnh.



Đột nhiên, hai mắt “Hồ ly”



chảy ra chất lỏng màu đỏ, giống như là máu, sau đó nhạt dần đi, rồi biến mất.



“Thì ra là yêu tinh thạch,”



Diệp Thiếu Dương nói, “Đây là một khối đá thông linh, thích hợp nhất để yêu tinh làm động phủ, cũng may không phải Thái Hồ thạch.”



Kiều Ân Kỳ không hiểu hắn nói cái gì, sợ hãi hỏi: “Hiện tại sẽ không có chuyện gì chứ?”



“Không sao rồi, yên tâm đi.”



Diệp Thiếu Dương nói: “Khối đá này là ai tặng cho cô?”



“Là một hàng xóm cũng kinh doanh ở đây,”



Kiều Ân Kỳ nghiêng đầu nhớ lại, “Hình như là họ Tôn, mở một trung tâm Yoga dưới lầu, quy mô rất lớn, cả tầng lầu đều là của bọn họ.”



“Cô có quen biết không?”



Tạ Vũ Tình nói.



“Không quen, các gian hàng gần nhau khi khai trương đều có tặng lễ, nhưng đều là lẵng hoa, tặng vật quý giá như vậy, chỉ có mình cô ta, hơn nữa sau đó cô ta cũng không giao tiếp với ta.”