Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 867 : Đồ Ngốc

Ngày đăng: 04:50 30/04/20


“Xem ra nơi này chính là sào huyệt của Hồ Tinh, nhưng không biết đám thủy thi này là từ đâu ra.”



Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm.



“Hồ Tinh có biện pháp của Hồ Tinh.”



Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, cùng Nhuế Lãnh Ngọc tìm kiếm khắp nơi, tránh bỏ sót Hồ Tinh hay quỷ yêu.



“Nếu lúc nãy thật sự là Chu Tĩnh Như, ngươi sẽ làm thế nào bây giờ?”



Nhuế Lãnh Ngọc đột nhiên hỏi, khóe miệng nở một nụ cười kỳ quái, nhìn Diệp Thiếu Dương.



“Không phải ta trù cô ấy, chỉ là thuận miệng hỏi thôi.”



“Ta…… nếu cô ấy nguyện ý, thì ta sẽ chăm sóc cô ấy cả đời.”



“Thật?”



Nhuế Lãnh Ngọc nghiêng đầu nhìn hắn.



“Cô ấy vì ta mới bị tàn tật, ta chỉ có thể làm như vậy, mới có thể bù đắp lại những gì ta đã thiếu cô ấy.”



Diệp Thiếu Dương nhìn nàng, “Ta biết cô hiểu ý mà.”



“Thật là đồ ngốc.”



Nhuế Lãnh Ngọc lắc đầu, nhẹ nhàng cười, “Đồ ngốc mà có tình có nghĩa giống như ngươi, thật đúng là thiên hạ hiếm có.”



“Ta coi đây là lời khen ta đó.”



Diệp Thiếu Dương cười hắc hắc.



Hai người cùng nhau kiểm tra lại ống dẫn trong tầng ngầm một lần nữa, không phát hiện Hồ Tinh hay quỷ hồn nào khác, có điều ngay cửa thang lầu nhặt được một chiếc Iphone, cầm lên thì thấy, ký lục cuộc gọi cuối cùng có tên “Thiếu Dương ca”
Tạ Vũ Tình nói, “Sau khi đưa Tiểu Như tới đây, biết được sự tình, ta lập tức dẫn người lên tầng mười lăm, phát hiện Tôn Ánh Nguyệt đang nằm ngất xỉu trên hành lang, xung quanh không có một ai, cũng không thấy Hồ Tinh, cũng liền đưa cô ta qua đây, hiện giờ cô ta vẫn đang hôn mê.



Lúc ở trên đường, ta vẫn luôn gọi cho ngươi, nhưng điện thoại không kết nối được.



Đành phải để cho Lãnh Ngọc tới đó tìm ngươi.”



“Có khả năng dưới đó không có tín hiệu.”



Diệp Thiếu Dương nghĩ thầm, xem ra, hết thảy nguyên nhân đều nằm trên người Tôn Ánh Nguyệt.



“Có khả năng là, đám kia Hồ Tinh vốn tính là bám vào người Tiểu Như, dẫn ta qua đó, dùng để áp chế., không ngờ bị Qua Qua phá rối, nên cứu Tiểu Như đi, chúng bất đắc dĩ, đành phải thay đổi kế hoạch, để cho Ngũ Vĩ Yêu Hồ biến hóa thành hình dáng cô ấy……”



Diệp Thiếu Dương nghĩ đến đây, ánh mắt nhìn Qua Qua với vẻ cảm kích, hôm nay nếu không có nó, Chu Tĩnh Như thực đã bị đưa tới tầng ngầm, hậu quả không dám tưởng tượng, có khả năng chính mình sẽ ân hận cả đời.



Diệp Thiếu Dương bắt lấy tay Chu Tĩnh Như, dùng cương khí loại bỏ yêu khí còn sót lại trong cơ thể cô, niệm một lần Cố hồn chú, giúp cô nhanh chóng phục hồi dương khí.



Bị quỷ yêu bám thân một lần, sẽ tổn hao rất nhiều dương khí, khó có thể hồi phục trong thời gian ngắn.



“Thật là xin lỗi, chuyện này, là ta liên lụy cô.”



Diệp Thiếu Dương nhìn khuôn mặt hơi hồng lên một chút của cô, rất áy náy mà nói.



“Huynh nói gì thế.”



Chu Tĩnh Như có chút không vui, “Về sau đừng nói với ta như vậy.”



“Được thôi.”



Diệp Thiếu Dương gãi đầu, nhìn cô cười cười.



Vẻ mặt Chu Tĩnh Như lúc này mới bình thường trở lại, “Bất quá để đền tội, tối nay huynh mời khách đi, nhân tiện chúc mừng huynh tiêu diệt được Hồ Tinh.”