Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
Chương 887 : Thiên hỏa luyện hồn (2)
Ngày đăng: 04:50 30/04/20
Đám tóc quỷ vung vẩy vặn vẹo ở trong ngọn lửa.
Mao nữ không ngừng giãy giụa, phát ra tiếng kêu la thảm thiết.
Cảnh tượng trông có chút thê thảm.
Diệp Thiếu Dương không hề dao động, một chân đạp cổ Mao nữ,cho đến khi đốt sạch đám tóc dài của cô ta, chờ ngọn lửa tắt hẳn.
Đầu tóc Mao nữ trụi lủi cùng khuôn mặt cháy đen, đámtóc quỷ bị thiêu đốt bị dính lại với nhau giống như hồ dán, trông càng thêm ghê tởm.
Diệp Thiếu Dương nhìn Mao nữ hơi thở thoi thóp, nói: “Ngươi vốn là Sơn quỷ, ăn sương uống gió để tu luyện, như thế nào lại tự nhiên chuyển sang hút máu người hả? người nào đã sai bảo ngươi, lão đại ngươi là ai?”
Mao nữ vừa rên rỉ, vừa phát ra quái thanh.
“Thiên sư thì thế nào! Yêu Vương xuất thế, ngươi cũng chỉ có chết thôii, tất cả các ngươi đều phải chết!”
Mao nữ gào rống.
Quả nhiên có liên quan tới Yêu Vương, Diệp Thiếu Dương còn muốn hỏi tiếp, đột nhiên cảm thấy sau đầu có gió thổi, liền xoay người tránh đi, một đạo linh phù bốc cháy nhanh chóng bay tới, dừng trên người Mao nữ, trong nháy mắt một ngọn lửa màu lam bùng lên cao, bao trùm toàn thân cô ta.
Một bóng người bay tới, tay phải nắm đầu tóc Mao nữ, nhấc lên ấn vào sát vách tường, tay trái lấy ra hai cây đinh đồng, một trái một phải, cắm vào hai vai Mao nữ, đóng cô ta lên tường, sau đó nhanh chóng thoái lui, toàn bộ quá trình chỉ diễn ra vài giây, cực kỳ lưu loát liền mạch.
Đến khi mọi người hồi phục lại tinh thần, Mao nữ đã bị đóng lên tường, không thể cử động, cả người bị ngọn lửa màu lam thiêu đốt.
Tử Vi Thiên Hoả! Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn, Lăng Vũ Hiên tay cầm một chiếc quạt xếp, nhẹ nhàng quạt gió, bộ dáng thực tiêu sái, bên cạnh hắn là Ngọc Nữ Liễu Như Nhứ với vẻ mặt cao ngạo.
“Các người có ý gì đó?”
Diệp Thiếu Dương nhìn Lăng Vũ Hiên, nhàn nhạt nói.
“Xin lỗi Diệp sư huynh, lẽ ra ngươi đang làm phép, ta vốn không nên nhúng tay, nhưng sự việc liên quan đến Yêu Vương, nhất thiết phải hỏi cho rõ ràng, mọi người đều là đệ tử Đạo môn, hy vọng Diệp sư huynh đừng làm như người xa lạ.”
Lão Quách cười lạnh một tiếng, “So cái gì, ta cho ngươi 1 phần.”
“Ta muốn toàn bộ.”
Lăng Vũ Hiên thuận miệng trả lời một câu.
, trong lòng khẽ động, tiến lên một bước hỏi: “Là người tuổi Rồng cùng tuổi Thỏ?”
Mao nữ khó khăn gật đầu, rồi lại kêu la thảm thiết.
“Cầu xin đại pháp sư bỏ qua cho ta, ta nguyện ý siêu độ luân hồi, a, xin hãy tắt Thiên Hoả!”
Lăng Vũ Hiên hỏi tiếp: “Hồ Mẫu ở đâu?”
“Ở…… ở Cô nhi viện.”
Quả nhiên là Cô nhi viện! Diệp Thiếu Dương hỏi tiếp tình huống trong Cô nhi viện, Mao nữ đều không trả lời được, tỏ vẻ mình chỉ là một tên đầy tớ, căn bản không được đi vào Cô nhi viện.
Còn chuyện Yêu Vương xuất thế, bất quá là do Hồ Mẫu đã hứa hẹn với cô ta, sau khi Yêu Vương xuất thế, sẽ tìm cho cô ta một chỗ tốt, chỗ tốt thế nào Mao nữ cũng không biết, cô ta vốn tu luyện trong núi sâu, gần đây mới bị Hồ Mẫu lôi kéo, rất nhiều chuyện cũng không được rõ.
Ngoại trừ cô ta, Hồ Mẫu còn phái thêm một số quỷ yêu, tới các sơn thôn phụ cận tìm kiếm đối tượng thích hợp, giết người lấy máu.
Diệp Thiếu Dương chú ý tới một câu của cô ta: nhiệm vụ giết người lấy máu mới chỉ bắt đầu mấy ngày gần đây, trước kia chưa từng tiến hành qua.
Hai người thay phiên đặt câu hỏi, đến khi Mao nữ không còn gì để nói nữa, chỉ cúi đầu cầu xin Lăng Vũ Hiên siêu độ cho mình.
“Siêu độ ngươi à, kiếp sau đi”
Lăng Vũ Hiên thu hồi Diệt Hồn đinh, sau đó bấm pháp quyết, đánh một chưởng vào giữa ấn đường của Mao nữ.
“Ngươi gạt ta!”
Mao nữ tuyệt vọng hét lớn, một chưởng này đánh xuống, tất nhiên mình sẽ hồn phi phách tán, tuy rằng đỡ hơn so với việc bị Diệt Hồn đinh hút vào, nhưng cũng đã đủ tàn nhẫn.
“Phanh!”
Bàn tay Lăng Vũ Hiên cũng không có hạ xuống, mà là đập vào một bàn tay khác, toàn thân run lên, quay đầu nhìn lại, lại là Diệp Thiếu Dương, ra tay cứu Mao nữ.
Diệp Thiếu Dương biến chưởng thành chỉ, điểm một cái vào lòng bàn tay Lăng Vũ Hiên.
Lăng Vũ Hiên buộc phải lui về phía sau, nhìn Diệp Thiếu Dương, cười cười: “Diệp sư huynh thích bao che quỷ yêu như thế à? Lần trước đã vậy, lần này cũng thế, ta thật hoài nghi có phải ngươi cố ý hay không.”