Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 896 : Đánh cuộc (2)

Ngày đăng: 04:50 30/04/20


Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn hắn một cái: “Ngươi có ý gì?”



“Có lẽ không ít đứa đã bị thi biến, có cứu cũng không sống được.”



“Có thể cứu được một người, thì cũng được một người.”



Lăng Vũ Hiên cười nói: “Lời này của ngươi, nghe cứ như ta không muốn cứu người vậy.



Ngươi có suy nghĩ tới không, nếu chỉ vì cứu lũ trẻ đó, mà không kịp việc phong ấn Yêu Vương, một khi nó xuất thế, sinh linh lầm than, sẽ có thêm bao nhiêu người phải chết, cái nào nặng cái nào nhẹ?”



Lời hắn vừa nói ra, không ít người gật đầu tán đồng.



“Cài nào nặng cái nào nhẹ ta không biết, nhưng người gặp nạn trước mắt không cứu, còn nói gì đến việc cứu thêm nhiều người?”



Lăng Vũ Hiên vẻ mặt khinh thường, cười cười không nói gì nữa.



Trên đài chủ tịch, một Đại hòa thượng tuyên một tiếng phật hiệu, “A di đà Phật, nhị vị Thiên sư ai cũng có đạo lý của mình, bất quá thì hiện tại chúng ta nên lấy việc cứu người làm trọng, nếu có thể cứu được những đứa trẻ đó, mà lại không làm chậm trễ việc phong ấn Yêu Vương, đây mới là kết quả tốt nhất.”



Đám người Trương Vô Sinh gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.



Diệp Thiếu Dương nói: “Chúng ta cần phải phân chia ra, việc cứu người cứ giao cho ta, các người tập trung đối phó với thế lực Hồ Tinh, sau đó mọi người cùng nhau phong ấn Yêu Vương.”



Trương Vô Sinh nói: “Diệp thiên sư có cách nào hoàn hảo để cứu người không?”



“Tạm thời chưa có, lát về ta tính toán lại, ta đi trước đây.”



Nói xong, Diệp Thiếu Dương không chút chậm trễ, đứng dậy rời đi.



Điều cần nói đã nói, phân công cũng rõ ràng, bọn họ thương lượng bàn bạc thế nào, Diệp Thiếu Dương không có hứng thú nghe tiếp, huống hồ còn có rất nhiều việc chờ hắn đi làm.



“Diệp thiên sư, xin dừng bước.”



Trương Vô Sinh vội vàng đứng dậy, dùng ánh mắt ra hiệu cho Long Dương chân nhân ngồi gần hắn nhất.



Long Dương chân nhân lập tức tiến lên giữ chặt Diệp Thiếu Dương, bảo hắn chờ một chút.



Trương Vô Sinh cười nói: “Diệp thiên sư đừng đi vội, Long Hoa Hội hôm nay, còn có một việc……”
Nói xong lời đó, Diệp Thiếu Dương không quay đầu lại, một hơi đi ra khỏi hội trường.



Đồ vật của ngươi trong mắt ta chỉ là rác rưởi, ta không thèm vào, nhưng ta dám đánh cuộc với ngươi, bởi vì chắc chắn ta sẽ thắng! Đây mới là chân chính tự tin.



“Này này, Diệp sư huynh, Diệp thiên sư.”



Một âm thanh nũng nịu từ trên thang lầu vang lên, Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn, là một cô gái vóc người nhỏ nhắn, ăn mặc rất thời thượng, gương mặt trang điểm khá đậm, nhìn qua thực đẹp.



Có một số người trang điểm lên thì đẹp, nhưng chưa chắc đã là nhan sắc được như vậy.



Cô gái trước mắt này chính là như vậy.



Cô nàng từ trên thang lầu, vội vàng chạy xuống, mùi nước hoa nhàn nhạt ập ngay vào mũi, dừng lại trước mặt Diệp Thiếu Dương, cười cười, nói: “Diệp thiên sư, huynh đúng là khí phách, không giống như cái tên Lăng Vũ Hiên kia chỉ biết coi thường người khác, ta ủng hộ huynh! Huynh nhất định sẽ thắng!”



“Đa tạ, cho hỏi cô là……”



“Ta là đệ tử Phổ Đà Sơn, tên Ngô Hiểu Tầm.”



“Phổ Đà Sơn……”



Diệp Thiếu Dương nhìn mái tóc dài đen nhánh của cô nàng, lẩm bẩm nói.



“Ta là đệ tử tục gia, không phải ni cô.”



Ngô Hiểu Tầm lè lưỡi, lấy di động ra, “Có thể thêm WeChat không, sau này có thể giao lưu pháp thuật gì đó.”



“qingzixy, ta chỉ thêm mỹ nữ thôi.”



Diệp Thiếu Dương cười cười, nói ra tên WeChat của mình.



“Á, không thêm được, quét mã đi.”



Diệp Thiếu Dương đành phải lôi di động ra, quét một cái, thêm vào WeChat.



Ngô Hiểu Tầm lại thêm Nhuế Lãnh Ngọc, Tiểu Mã còn cả Lão Quách vào WeChat, sau đó cùng bọn họ nói chuyện một hồi.