Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 900 : Lãnh Ngọc sập bẫy (4)

Ngày đăng: 04:50 30/04/20


Đến lúc đó, thif kể lại cho hắn nghe một nửa tình huống thật lúc đó: trong lúc Nhuế Lãnh Ngọc hẹn hò với mình đã bị Thất Vĩ Yêu Hồ tập kích, yêu khí công tâm, mất đi tri giác, mình đành phải đưa cô về phòng, giúp loại bỏ yêu khí, mất gần nửa đêm…… Loại giải thích này xem ra hoàn toàn cũng hợp lý, hơn nữa Lãnh Ngọc đã bị Yêu Hồ làm hôn mê mà không có ký ức, sau khi tỉnh lại, có thể là bằng chứng cho lời nói của mình.



Mình cũng chỉ vì cứu người, tuyệt đối không có ý đồ đen tối.



Đến lúc đó, nhất định Diệp Thiếu Dương sẽ cho rằng mình đã làm gì Lãnh Ngọc, nhưng lại không thể báo cảnh sát, cũng không thể kiểm nghiệm, rốt cuộc mình cũng chỉ vì cứu người, hoàn toàn “Vô tội”



Chuyện xảy ra, chắc chắn Diệp Thiếu Dương sẽ đạo tâm không ổn, dù có miễn cưỡng làm, cũng sẽ bị ảnh hưởng, mình phong độ ổn định, xem ra không cần đánh cũng giành phần thắng.



Lăng Vũ Hiên hít sâu một hơi, đem toàn bộ kế hoạch suy nghĩ thêm lần nữa, bản thân cũng cảm thấy có chút điên cuồng, kết quả có hai khả năng: Diệp Thiếu Dương sẽ hận mình đến chết, đều này hắn cũng có chút cố kỵ, nhưng cũng không việc gì phải sợ, hiện giờ hai người đã có quan hệ đối thủ, chỉ cần hắn thua trong lần cá cược này, mình sẽ có được Thiên sư bài của hắn, trở thành Đệ nhất đệ tử giới Pháp Thuật, Diệp Thiếu Dương sẽ bị mình chà đạp, không thể ngóc đầu lên được.



Hơn nữa đây là xã hội pháp trị, thì hắn cũng không dám làm gì mình.



Mặt khác nữa, sau khi mất đi sự trợ giúp của Diệp Thiếu Dương, thì mình còn có lòng tin phong ấn Yêu Vương.



Đây đúng là âm mưu của Thất Vĩ Yêu Hồ, không, phải nói là dương mưu, xem mình có dám tiếp nhận hay không.



“Không có Diệp Thiếu Dương, ta vẫn có thể phong ấn Yêu Vương!”



Lăng Vũ Hiên cắn răng hạ quyết tâm, lấy di động gọi số 120, báo địa chỉ, bảo bọn họ tới cứu bà chủ quán, còn mình thì bế Nhuế Lãnh Ngọc, mang khỏi quán bar.



Biết buổi tối sẽ uống rượu, cho nên Lăng Vũ Hiên không lái xe qua đây, lập tức gọi một chiếc xe taxi, đặt Nhuế Lãnh Ngọc nằm ở ghế sau, quay sang nói địa chỉ khách sạn cho tài xế.



Tài xế là một đại tỷ người Đông Bắc, liếc mắt lên kính chiếu hậu nhìn Nhuế Lãnh Ngọc một cái, nói: “Ta không muốn tìm phiền phức đâu.”



“Yên tâm, đây là bạn gái ta, uống say thôi.”



Lăng Vũ Hiên tỏ vẻ khó chịu, “Ngươi nhìn ta giống người xấu sao?”



Tài xế hừ một tiếng nói, “Người xấu không viết chữ trên mặt, mặt người dạ thú tỷ đây thấy nhiều rồi.”
Qua Qua vẫn nói những lời này, giơ cao trường đao, trấn thủ tại đó.



Lăng Vũ Hiên đột nhiên nghĩ ra, nếu nhân cơ hội này, diệt trừ một con quỷ phó của Diệp Thiếu Dương, chắc chắn sẽ làm hắn phát cuồng.



Tâm niệm nhất động, Lăng Vũ Hiên trực tiếp rút Đả Thần Tiên, cầm trong tay, đánh về phía Qua Qua.



Thân ảnh Qua Qua chợt loé lên, nháy mắt đã biến mất, một giây sau lại xuất hiện phía sau Lăng Vũ Hiên, hai tay cầm đao, dùng sức chặt tới.



“Ngươi cũng có chút tu vi.”



Lăng Vũ Hiên tay trái tạo thành pháp quyết, ngón trỏ ngón giữa lướt lên sống dao một đường, đánh bay ra ngoài, dưới chân nhún xuống, bất ngờ tăng tốc, điên cuồng chạy qua đó.



Tay trái đánh phù, tay phải vung Đả Thần Tiên, kết hợp với linh phù, điên cuồng tấn công một hồi.



Vô số linh quang màu sắc rực rỡ, toả sáng lấp lánh trên đường phố vắng vẻ không một bóng người.



Đả Thần Tiên này là thượng cổ linh bảo của giới Pháp Thuật, trước đó đã đánh chết không biết bao nhiêu lệ quỷ đại yêu, hấp thu vô số oán khí, mỗi một roi quất xuống, đều toát ra oán khí, cùng tiếng gào rống.



Qua Qua bị lục quang vây khốn trong trận pháp, kiên trì liều mạng phản kháng, còn không đến mấy phút, trên người đã xuất hiện vô số vết thương.



Nó biết nếu cứ tiếp tục như vậy, đương nhiên bản thân sẽ lành ít dữ nhiều, vì thế cắn răng một cái, miệng lầm rầm niệm yêu chú, dùng thuật pháp Quỷ Vực, tập trung tu vi, biến thành một ngụm quỷ huyết phun ra ngoài, phá một lỗ hổng trên tầng lục quang, lập tức chui ra, vọt xa tới mấy chục trượng.



“Dĩ nhiên có thể chạy thoát khỏi Đả Thần Tiên, không tồi.”



Tuy không thể bắt nó, có chút thất vọng, nhưng vẫn còn chuyện quan trọng hơn phải làm, Lăng Vũ Hiên không đuổi theo, bước nhanh về hướng khách sạn.



Chớp mắt, Qua Qua lại xuất hiện lần nữa, chắn trước mặt hắn, trên người chi chít vết thương, quỷ huyết ròng ròng, ánh mắt tuyệt nhiên không đổi.