Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 902 : Qua Qua kiên cường (2)

Ngày đăng: 04:50 30/04/20


“Không được…… Ngươi chạm vào tỷ ấy!”



Qua Qua ráng sức gằn từng chữ.



Lăng Vũ Hiên sửng sốt, ngay sau đó cảm thấy buồn cười, “Ngươi thật cho rằng, ta không dám diệt ngươi sao?”



Nói rồi, tay bấm pháp quyết, nở nụ cười hung ác đi qua đó.



Qua Qua hiên ngang ngẩng cao đầu, hoàn toàn không sợ, quay lại nhìn Nhuế Lãnh Ngọc một cái, trong lòng thở dài một tiếng, vô cùng xin lỗi.



Sau đó xoay người, huy khởi quỷ đao, chém về phía Lăng Vũ Hiên.



Lăng Vũ Hiên khẽ búng ngón út, một đạo linh quang bay ra, đánh vào ngực Qua Qua, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Qua Qua bị bắn ra thật xa.



Lăng Vũ Hiên không thèm để ý nó, đi tới bên cạnh Nhuế Lãnh Ngọc, khom lưng muốn bế cô lên, đột nhiên cánh tay tê dại, cúi đầu nhìn, thì ra là Qua Qua đang dùng sức cắn.



Nó đã dùng hết toàn lực, không thể tiếp tục chiến đấu, chỉ còn biết dùng thủ đoạn cấp thấp này, thử ngăn cản Lăng Vũ Hiên tới gần nữ chủ nhân của nó.



Ta đã không thể ngăn cản, vậy thì sẽ dùng đến hơi thở cuối cùng, có thể kéo dài được bao lâu thì kéo.



Tại chỗ Lăng Vũ Hiên bị cắn, cảm thấy một xương cốt đau nhói, ánh mắt trở nên lạnh, sát khí hiện ra, tay trái bấm pháp quyết, đập vào ót Qua Qua.



Ngọc Thần Tử muốn ngăn cản, nhưng đã không kịp, âm thầm thở dài.



Một đạo kiếm quang, từ phía sau phóng tới, xẹt qua lòng bàn tay Lăng Vũ Hiên, cắt thành một vệt máu dài.



Lăng Vũ Hiên liền quay đầu lại, thấy trước cửa khách sạn có một bóng người, tuổi không lớn lắm, chừng hơn hai mươi tuổi, vẻ mặt lạnh lùng, đặc biệt cặp lông mày lại là màu trắng.



“Ta nhận ra ngươi.




Tiểu Mã tức giận mắng to Lăng Vũ Hiên, cuốn tay áo muốn xông lên.



Diệp Thiếu Dương giữ chặt hắn lại, xoay người nhìn Lăng Vũ Hiên, thanh âm cực kỳ bình tĩnh: “Ta nghĩ, không cần phải nói nhiều làm gì, ta biết chuyện này là tính kế nhằm vào ta.”



“Nếu Diệp sư huynh cứ kiên trì nghĩ vậy, ta cũng không còn biện pháp nào.”



Lăng Vũ Hiên khẽ mỉm cười, vẻ mặt rõ ràng muốn nói: Ta đúng là chơi ngươi đấy, thế thì sao? Lúc này, có thêm mấy người từ trên lầu đi xuống, hòa thượng đạo sĩ đều có, Trương Vô Sinh đi đằng trước, thấy cục diện này cũng thật là sửng sốt, gọi một đệ tử tới, hỏi rõ tình huống, trong lòng ít nhiều đã hiểu.



“Trợ thủ của Diệp sư điệt thực không ít”



Ngọc Thần Tử đột nhiên mở miệng, “Thân là Thiên sư, thu nhiều quỷ phó yêu phó như vậy, sợ là không được hay lắm.



Hơn nữa, quỷ phó vừa rồi của ngươi, chân thân đích thực là Thập nhị niên thiền, ta nghi xuất thân của nó có liên quan tới Thái Âm Sơn, mong Diệp sư điệt nói cho rõ ràng.”



Thái Âm Sơn là cố kỵ của toà bộ giới Pháp Thuật, thân là pháp sư, tuyệt đối không thể có quan hệ với Thái Âm Sơn.



Ngọc Thần Tử cũng không phải muốn chất vấn chuyện này, chỉ muốn trả đũa, rào trước đón sau, khiến Diệp Thiếu Dương không thể chất vấn hỏi tội.



Diệp Thiếu Dương gật đầu, thái độ cực kỳ thành khẩn, nói: “Tôi sẽ cho ông một câu trả lời thoả đáng, yên tâm.”



Ngọc Thần Tử cho rằng hắn chịu thua, suy nghĩ một chút, đối đầu kẻ địch mạnh, hôm nay cũng không nên ép hắn quá mức, vừa lòng cười, lấy từ trên người một bình sứ nhỏ, gọi một tên đệ tử lại, bảo hắn đưa cho Diệp Thiếu Dương.



“Trong này có ba viên Tuyết liên đan, được luyện chế từ tuyết liên trên Côn Luân Thiên Sơn, có tác dụng định hồn, bất kể thế nào, Vũ Hiên cũng đã sai khi đả thương quỷ phó của ngươi, ngươi cứ lấy Tuyết liên đan hồi máu cho nó trước đã, khôi phục quan trọng hơn.”



Diệp Thiếu Dương im lặng nhận lấy bình sứ.



Trương Vô Sinh thấy cảnh này, tuy trong lòng kinh thường Ngọc Thần Tử, nhưng vì giữ gìn thế cân bằng, tiến lên, chắp tay hướng Diệp Thiếu Dương nói: “Diệp thiên sư, đối đầu kẻ thù mạnh, chúng ta pháp sư, lúc này nên lấy trừ yêu làm trọng, chuyện này… bỏ qua được hay không?”