Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 909 : Không chết không thôi

Ngày đăng: 04:50 30/04/20


Diệp Thiếu Dương âm thầm thở dài, Lăng Vũ Hiên vì bản thân mình, thật là không có gì là không dám làm, tuy Ngọc Thần Tử dùng quỷ hồn tế luyện ngoại đan, tuyệt đối đã sai, nhưng vì phủi sạch quan hệ, nói ra những lời này, thật đúng là không từ thủ đoạn nào.



Huống chi cái chết của Ngọc Thần Tử, cũng là vì hắn.



Nghĩ vậy, Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên cảm thấy Ngọc Thần Tử có chút đáng thương.



May mà hồn phách Ngọc Thần Tử đã nhập Âm Ty, bằng không nghe được mấy lời này của Lăng Vũ Hiên, không biết sẽ có cảm giác gì? “Vì hàng yêu trừ ma, Lăng Vũ Hiên ta sẽ tiếp tục lưu lại, cùng mọi người kề vai chiến đấu, phong ấn Yêu Vương.”



Lăng Vũ Hiên xoay người, nhìn qua Diệp Thiếu Dương, “Chuyện hôm nay, ta sẽ ghi tạc trong lòng, ước đấu giữa hai ta, vẫn chưa kết thúc!”



Diệp Thiếu Dương nhìn hắn, lắc đầu.



“Lăng Vũ Hiên, ngươi căn bản không phải con người.”



“Nếu sư phụ ta đã hy sinh vì ta, bất kể ông ta tốt hay xấu, cho dù ông ta có giết sạch người trên thế giới này, thì vẫn là sư phụ ta, người khác có thể chửi ông ta, ngươi không thể!”



Đám người xung quanh nghe được mấy lời này, không khỏi dao động.



Lăng Vũ Hiên cắn chặt răng, vẻ mặt dữ tợn.



“Không bằng chấm dứt ngay lúc này đi.”



Diệp Thiếu Dương tiến lên phía trước một bước, nói.



Kẻ trước mắt này mới là chính là thủ phạm gây ra hết thảy tội lỗi, nghĩ đến Nhuế Lãnh Ngọc đang hôn mê, Qua Qua bị trọng thương, một đoàn lửa giận trong lòng lại thiêu đốt dữ dội.



Trương Vô Sinh một bước vọt tới chắn giữa hai người, nhìn Diệp Thiếu Dương chắp tay nói: “Diệp sư điệt, bất luận thế nào hai người cũng không thể đánh tiếp.



Cái chết của Ngọc Thần Tử sư huynh đã là một tổn thất nghiêm trọng, hiện hai người các ngươi đều là trụ cột vững chắc, nếu có sơ xuất gì…… Xin hãy lấy đại cục làm trọng.”



Thích Tín Vô cùng mấy vị tông sư cũng bước tới khuyên can.



Lúc này, thi thể Ngọc Thần Tử cũng đã được thu thập xong, dùng một tấm vải đỏ bao lại, chuẩn bị mang đi.




Diệp Thiếu Dương mỉm cười để cô an tâm, “Cô bị bất tỉnh cái gì cũng không biết, thế sao lại biêt là không có chuyện gì?”



“Ta biết, ngươi nhất định sẽ đến cứu ta, nhìn thấy ngươi, ta biết mình không có việc gì nữa.”



Diệp Thiếu Dương nghe những lời này, cảm thấy tim mình sắp bị hòa tan, thuận miệng nói: “Đừng nói chút việc nhỏ này, cho dù cô có xuống Lục đạo luân hồi, ta cũng có thể đưa cô trở về.”



Lời vừa nói ra, bỗng trong lòng sinh ra một luồng hàn ý, một cảm giác thần bí ập vào người.



Lão Quách đang lái xe liền quay đầu, quát lớn: “Ngữ thông quỷ thần, đệ là Thiên sư, không nên nói bậy, cẩn thận ngôn từ!”



Diệp Thiếu Dương không dám tiếp tục nói bậy, vội ngồi trở lại.



Nhuế Lãnh Ngọc nghỉ một lát, ngồi dậy, hỏi Diệp Thiếu Dương sự việc đã xảy ra, Diệp Thiếu Dương kể lại một lần, Nhuế Lãnh Ngọc nghe nói Ngọc Thần Tử đã chết, giật mình một hồi lâu, không nói lời nào.



“Ngọc Thần Tử đã chết, ngươi cùng Lăng Vũ Hiên, thật là không chết không ngừng sao.”



“Trong mắt của ta, hắn là một người đã chết.”



Diệp Thiếu Dương nhàn nhạt nói.



Sau đó hỏi cô sao lại bị yêu khí chui vào người, Nhuế Lãnh Ngọc kể lại đúng sự thật.



“Đầu tiên là ly rượu kia có vấn đề, lúc này nghĩ lại, hẳn là nó đã hạ một loại gì đó, Thất Vĩ Yêu Hồ tự mình ra tay, ta nhất thời sơ ý, nên không phát hiện ra.”



Diệp Thiếu Dương nói: “Một con Thất Vĩ Yêu Hồ, lại thêm một con Hồ Tinh làm mồi để hấp dẫn, nhân lúc cô không đề phòng, hoàn toàn có thể chế trụ, sao còn muốn dùng rượu để làm gì?”



“Có thể là một cạm bẫy liên hoàn.”



Diệp Thiếu Dương ngẫm lại thấy cũng đúng, nếu Hồ Tinh ra tay, khẳng định sẽ vô cùng chu đáo hoàn hảo.



Cẩn thận suy nghĩ, cuối cùng cũng hiểu được lời Lăng Vũ Hiên đã nói trước đó, nện một quyền lên đùi mình.