Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 912 : Chủ của Thái Âm Sơn

Ngày đăng: 04:50 30/04/20


Mặt hai người lập tức đỏ bừng.



“Không đúng, hắc hắc, ngươi đã có nhi tử, Thất Bảo ngày nào cũng muốn lên đây gặp ngươi, ta không làm đâu……”



Diệp Thiếu Dương liếc trộm Nhuế Lãnh Ngọc, Nhuế Lãnh Ngọc cũng đưa mắt nhìn hắn, nói: “Ngươi với người ta sinh con khi nào vậy? “Khụ khụ, hiểu lầm, hiểu lầm, để sau rồi nói.”



Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, quay sang tát lên đầu Qua Qua một cái, “Cái gì mà nhi tử với tôn tử, ngươi là huynh đệ của ta.



Đúng rồi, sư phụ ngươi là ai?”



“Là một đạo sĩ không có danh hiệu, ông ấy thuộc môn phái nào ta cũng không biết.”



Qua Qua thở dài, vẻ mặt thoáng chút cô đơn.



“Ông ấy là người tốt, nhưng tiếc rằng đã quá ngây thơ, một mình ông ta, sao có thể đấu lại Thái Âm Sơn……”



“Thì ra, thật sự có……”



Nhuế Lãnh Ngọc ngưng lại một chút, không nói ra bốn chữ “Vô Cực Quỷ Vương”



, liền sửa lời: “Thì ra Thái Âm Sơn thật sự có chủ, Qua Qua, trông hắn như thế nào, rốt cuộc có bối cảnh gì?”



Qua Qua lắc đầu, “Nói nói ta là con của hắn, nhưng thật ra không phải thai sinh, chỉ là một con ve trùng bình thường, vì có tư chất tốt, được hắn điểm thần chí, nói thẳng ra là người được hắn lựa chọn, hắn có đến mấy trăm nhi tử như vậy, đều là đối tượng nuôi dưỡng, tương lai sau này dùng để sai lệnh, căn bản ta chưa từng gặp hắn, cũng không vào được Thái Âm Sơn.”



Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một chút, nói: “Sau khi ngươi bỏ trốn, Thái Âm Sơn vẫn luôn sai người đuổi bắt ngươi, chúng sợ ngươi tiết lộ bí mật gì à?”



“Sợ ta tiết lộ vị trí Thái Âm Sơn, ta cũng chỉ biết mỗi bí mật này thôi.”



Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu.




Quả nhiên vì chuyện này mà tới.



Diệp Thiếu Dương đương nhiên không thể để Tiểu Thanh Tiểu Bạch quay về, nghĩ một hồi nói: “Là thế này, người đó là do hai người bọn họ giết, bất quá cũng là Đạo nhân kia gieo gió gặt bão, đã động sát khí trước, không thể trách bọn họ, lẽ ra phải để bọn họ đi Âm Ty đối chứng, nhưng ta còn phải trông vào bọn họ đối phó Cửu Vĩ Thiên Hồ, hành động đã sắp xảy ra, hiện giờ bọn họ không thể rời khỏi đây, xin hai vị sai gia châm trước, chờ bên này xong việc, đích thân ta sẽ đưa bọn họ xuống đó.”



Diệp Thiếu Dương nhìn bọn họ cười cười, “Ta hiểu quy củ, không thể đến không một chuyến.”



Nói rồi, tay trái xoè ra hai ngón, tay phải làm dấu “sáu”



Đây là quy tắc tặng lễ cho quỷ sai, đôi khi không tiện mở miệng, liền dùng ngón tay ra hiệu, tay trái là tiền giấy, tay phải là hương nến.



Diệp Thiếu Dương ra thủ thế như vậy, ý muốn tặng hai quỷ sai hai bó tiền giấy, sáu cây hương nến.



Hai vị quỷ sai đưa mắt nhìn nhau, nói: “Đã có Diệp thiên sư bảo đảm, xem ra cũng không có vấn đề gì, bất quá hai người bọn ta không thể tay không quay về, xin Thiên sư viết một phong thư, bọn ta mang về dâng Diêm La bệ hạ.”



“Chuyện này dễ thôi”



Diệp Thiếu Dương lấy ra một lá linh phù, hai ngón chạm lại, tách một sợi thần niệm lưu trên đó, tiếp theo lấy Thiên sư bài, dùng cương khí ấn lên linh phù hình một chiếc lá cây, giao cho hai vị quỷ sai.



Hai người cáo biệt rời đi.



Ngay sau đó đèn sáng trở lại.



“Vẫn là ngươi lợi hại, Diêm La Vương cũng phải cho mặt mũi!”



Tiểu Mã kích động vỗ vai Diệp Thiếu Dương.



Diệp Thiếu Dương vẻ mặt lại rất nghiêm trọng, trầm mặc không nói gì, một lúc sau mới mở miệng: “Chuyện này không đúng!”