Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 932 : Cuộc chiến thiên sư (1)

Ngày đăng: 04:51 30/04/20


Cục diện trước mắt bốn phía đều gây áp lực, Lăng Vũ Hiên chẳng còn cách nào, cắn răng một cái, lấy ra một đồng tiền đúc mẫu, ném qua chỗ Diệp Thiếu Dương, được nửa chừng thấy một thân ảnh rớt trên mặt đất, đúng là Tuyết Kỳ.



Diệp Thiếu Dương vội vàng đi đến, dùng linh phù thu lại, sau đó dán lên thân thể Tuyết Kỳ, để hồn thân hợp nhất, sau đó niệm một lượt Cố hồn chú.



Tuyết Kỳ từ từ mở to mắt, nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, nhẹ nhàng thở ra một hơi, suy yếu nói: “Bọn trẻ đã được Tạ cảnh sát đưa đi rồi.”



“ta biết rồi, cô làm tốt lắm.”



Tuyết Kỳ nhìn qua Lăng Vũ Hiên, ánh mắt trở nên âm lãnh, vùng vẫy muốn đứng dậy.



“Ta muốn xé hắn ra!”



“Ta sẽ giúp cô báo thù, cứ nghỉ ngơi trước đi.”



Diệp Thiếu Dương khẽ vuốt mặt cô, bảo Tiểu Bạch cùng Quả Cam đỡ qua một bên nghỉ ngơi, liếc mắt nhìn Đạo Phong một cái, nói: “Vẫn là ngươi có biện pháp.”



Lăng Vũ Hiên nhìn Đạo Phong nói: “Ngươi cũng nên thả người đi?”



“Không vội, vẫn còn một người nữa mà.”



Mọi người vừa nghe, ai nấy đều giật mình sửng sốt, không thể tưởng tượng được.



Diệp Thiếu Dương nghĩ một chút liền hiểu ra, “Trần Lộ! Trần Lộ cũng bị ngươi bắt?!”



Trong lòng thật phẫn nộ, nghĩ đến việc Lăng Vũ Hiên bắt Trần Lộ, nhất định cũng vì uy hiếp mình! Bất quá, nếu Đạo Phong biết Trần Lộ bị Lăng Vũ Hiên bắt, vì sao không sớm ra tay cứu giúp? Nghĩ kỹ liền hiểu ra: Đạo Phong chính là muốn để chuyện này trước mặt đông đảo nhân sĩ giới Pháp Thuật nhìn thấy, khiến Lăng Vũ Hiên không còn mặt mũi nào nữa! Nếu hắn có thể chờ đến giờ, chứng tỏ Trần Lộ nhất định vẫn không có việc gì, trong lòng liền hoàn toàn yên tâm, nhìn Đạo Phong nói: “Ngươi cũng thật âm hiểm đó, Lão bà bị người ta bắt lâu như vậy, vẫn làm để im được!”



Đạo Phong cái mày dựng lên: “Lão bà ngươi!”



“Vốn chính là lão bà của ngươi.”



Diệp Thiếu Dương nhún vai, “Lão bà của ngươi thì tự mình cứu đi, ta mặc kệ.”
Lăng Vũ Hiên hoàn toàn ngây người.



“Đạo Phong, ngươi…… ngươi là đồ vô lại!”



Lăng Vũ Hiên bị chọc giận tới mức nói năng lộn xộn.



Đạo Phong ôm Liễu Như Nhứ, trên mặt hiện ra mỉm cười, tựa như đang muốn nói: Ta vô lại đấy, ngươi làm gì được ta? “Ha ha ha……”



Tiểu Mã ôm bụng cười cười lớn, “Tiểu tử ngươi rốt cục cũng có ngày hôm nay, lúc nào cũng thích chơi bẩn với người khác, âm thầm giở trò nham hiểm, cuối cùng hôm nay đã gặp phải kẻ còn vô lại hơn mình?”



Đạo Phong quay đầu, ánh mắt lạnh lùng dừng trên mặt hắn, Tiểu Mã cảm nhận được hàn ý, lập tức cân miệng.



Diệp Thiếu Dương nhịn không được phì cười, nếu so sánh độ vô lại, xem ra Lăng Vũ Hiên còn kém Đạo Phong một bậc.



Một cỗ nghiệp hỏa không biết từ đâu, thiêu đốt từ đỉnh đầu đến gót chân Lăng Vũ Hiên.



Trong lúc nhất thời, cảm thấy dường như mọi người đều đang cười nhạo chính mình, đặc biệt hơn nữa là vị hôn thê còn bị người khác ôm vào ngực trước mặt bao nhiêu người…… Danh dự thành rác, hôn thê bị đoạt mất, thân là một nam nhân, cái nhục này khiến toàn thân hắn từ trên xuống dưới đều run cả lên.



Lăng Vũ Hiên tháo từ trên cổ tay một sợi dây da, quấn tóc gọn lai, cắt đầu ngón tay, điểm một vết máu lên giữa ấn đường, sau đó cắn đầu lưỡi, phun một ngụm máu lên Đả Thần Tiên, linh khí lập tức bùng nổ bao lấy toàn bộ thân mình, chỉ Đả Thần Tiên thẳng Đạo Phong, giọng nói cực kỳ âm lãnh: “Đạo Phong, có gan thì thả cô ấy ra, đánh với ta một trận, hôm nay không phải ngươi chết thì là ta sống!”



Đạo Phong lạnh lùng nhìn hắn, chuyển ánh mắt qua mặt Diệp Thiếu Dương, nói: “Hắn là đối thủ của ngươi.”



Diệp Thiếu Dương hiểu rõ ý của hắn, thổi mấy sợi tóc trước trán, từ trong đám đông bước ra, đối mặt Lăng Vũ Hiên.



“Đừng làm ta quá thất vọng.”



Tiếng Đạo Phong vang lên phía sau, một tay Diệp Thiếu Dương để ra phía sau dựng ngón giữa, tay kia nắm chặt Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, ánh mắt lạnh lùng, nhìn Lăng Vũ Hiên.



“Ngươi vẫn luôn khiêu chiến ta, hôm nay ta sẽ khiến ngươi mở mang kiến thức một chút, xem ai mới là Thiên sư nhân gian!”