Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 938 : Vào trận

Ngày đăng: 04:51 30/04/20


Tất cả pháp sư ở đây đều quay đầu nhìn các thành viên của Liên minh bắt quỷ, một đám biểu tình phức tạp, thậm chí còn tỏ vẻ hâm mộ.



Trương Vô Sinh nhìn đám người Diệp Thiếu Dương, rồi lại quay sang nhìn Đạo Phong: Bên cạnh là Dương Cung Tử thần bí, đằng sau là một đám lệ quỷ tà linh không thấy rõ mặt, khẽ lắc đầu, lẩm bẩm nói: “Thanh Vân Tử đúng là thu được hai đồ đệ tốt, rất tốt.”



Trong lời nói tuy mang theo chút hài hước, nhưng đa phần là cảm giác buồn phiền.



Long Dương chân nhân cũng cảm khái nói: “Đúng vậy, con đường hai người bọn họ đi, các pháp sư khác trước giờ chưa từng đi qua, một người thu cả đống yêu phó quỷ phó, tạo thành một liên minh.



Còn người kia thì không nhìn giới luật, trực tiếp dẫn theo theo một bầy lệ quỷ đại yêu ra sân……”



“Đám yêu phó quỷ phó của Diệp Thiếu Dương Quỷ không có lệ khí, Đạo Phong thì không giống.”



Trương Vô Sinh đưa mắt nhìn những bóng người ở phía sau Đạo Phong, “Thủ hạ của Đạo Phong đều thuộc dạng hung tàn, hắn làm sao có thể khống chế bọn chúng, ta thật là rất hiếu kì.”



Thở dài một hơi, thanh âm càng thêm nặng nề, “Lời đồn quả không sai, Đạo Phong nhập ma.”



Long Dương chân nhân ngẩn người, nói: “Phải làm sao bây giờ?”



Trương Vô Sinh liếc nhìn Đạo Phong một cái, cười lạnh, sau đó ngồi xuống, tiếp tục cùng mọi người tế luyện pháp khí, tổ hợp hai trận pháp “Nhị Thập Tinh Túc Đại Trận”



của Đạo môn cùng với “Tiên Thiên Bồ Đề Đại Trận”



của Phật môn lại với nhau, hình thành một thuỷ lục đạo tràng, phát huy uy lực lớn nhất.



Trong lúc nhất thời pháp khí chấn động, linh quang bay tán loạn, bao vây toàn bộ Huyết trì, hình thành một đạo kết giới cường đại chưa từng có.



Hoàng y đạo nhân đứng trên yêu tinh thạch, sắc mặt ngưng trọng, tỏ vẻ khó khăn.



Hắn ỷ vào Thập Tam Yêu Tinh Trận, lấy oán khí vô tận trong Huyết trì làm chỗ dựa, mới có thể cùng lúc chống cự lại nhiều pháp sư như vậy, một khi rời khỏi phạm vi trận pháp, tùy tiện lọt vào một trong hai Đạo Phật đại trận, sẽ lập tức bị lực lượng trong trận pháp đánh cho thành bã.



Hai cái trận pháp này được tạo thành từ mấy chục kiện pháp khí đỉnh cấp, linh khí ngưng tụ, lực sát thương chỉ trong chớp mắt, dù là Quỷ Khấu một khi nhập trận, chỉ sợ cũng sẽ chống không nổi.
Diệp Thiếu Dương sửng sốt, hạt Bồ Đề là pháp khí Phật gia, Đạo gia tuyệt đối sẽ không dùng, chẳng lẽ yêu đạo này là Đạo Phật song tu? “Còn không ra đây?”



Hoàng y đạo nhân hét lớn một tiếng, hai bóng người, từ dưới màn sương máu bay vọt lên trời, tách sang hai bên trận pháp, chính là tỷ muội Tôn Ánh Nguyệt Tôn Ánh Kiều: Một con Bát Vĩ Yêu Hồ, một con Thất Vĩ Yêu Hồ.



Hai người phân biệt đáp xuống hai vị trí Càn Khôn trong trận pháp, từng người há miệng, nhả ra một viên linh châu màu đỏ đậm, chính là nội đan của bọn họ, thao túng trong tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người.



Hoàng y đạo nhân nhắm mắt, hai tay bắt đầu kết thành một ấn pháp kỳ quái, tám hạt Bồ Đề tự xoay tròn quanh thân mình, trên dưới bay lượn quanh thân, ngẫu nhiên hợp lại thành phương vị bát quái.



Tám hạt Bồ Đề bỗng tỏa ra linh quang, sinh ra một lực hút, máu loãng ở bên dưới bắt đầu dâng trào, cùng với sương máu, cuồn cuộn chảy vào giữa tám hạt Bồ Đề.



Đám người Diệp Thiếu Dương lúc này đã vọt tới bên cạnh Huyết trì, nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng khiếp sợ, không biết tên Hoàng y đạo nhân này muốn làm cái gì đây.



Đang muốn xông vào từ lỗ hổng, yêu trận đột nhiên co rút lại, bát quái chuyển đổi vị trí, lỗ hổng lúc trước bị các pháp sư phá ra, chuyển tới hai vị trí Càn Khôn, do tỷ muội Hồ Yêu canh giữ.



Nói cách khác, muốn xông vào trận pháp, nhất thiết phải đánh bại hai người này.



Diệp Thiếu Dương do dự một chút, rốt cuộc cũng chọn vị trí Khôn môn do Tôn Ánh Kiều thủ, chăm chú nhìn cô ta.



Tôn Ánh Kiều nhẹ nhàng lắc đầu, lấy ra nội đan, đánh về phía Diệp Thiếu Dương.



Diệp Thiếu Dương lui về phía sau một bước, trong lòng khó hiểu: Đã đến nước này, ngươi còn giả bộ cái gì nữa, sao không lộ thân phận ra luôn đi? Cẩn thận nghĩ lại, cô ta làm vậy dĩ nhiên có nguyên nhân, dứt khoát diễn một màn, hai tay kết ấn, chặn đứng thế tấn công của nội đan, nhanh chân tiếp cận, ghé tai Tôn Ánh Kiều hỏi: “Tình hình như thế nào?”



“Chưa đến thời điểm!”



Tôn Ánh Kiều hét lớn một tiếng, nội đan phóng xuất yêu khí vô tận, đẩy lùi Diệp Thiếu Dương.



Diệp Thiếu Dương còn muốn hỏi thêm, đột nhiên một trận quỷ khóc sói gào, từ dưới chân truyền đến, cúi đầu thì thấy: Huyết thuỷ cùng huyết khí trong Huyết trì đều đã bị hạt Bồ Đề hút hết, trong ao chứa đầy xương cốt người chết, có cái chắc đã lâu năm, đã biến thành màu đen, lông mao xanh lục mọc dài, tầng tầng lớp lớp, đếm cũng không hết, cả đám dường như sống lại, tứ chi khua khoắng, miệng phát ra tiếng quỷ khóc ghê người.



Mọi người nhìn cảnh tượng này, đều cảm thấy kinh hãi không thôi: Huyết trì này không lớn lắm, không nghĩ tới lại cất giấu nhiều xương cốt người chết như vậy!