Mật Mã Da Vinci

Chương 40 :

Ngày đăng: 01:02 22/04/20


Nam nhân viên lễ tân ở sảnh của trụ sở Opus Dei trên đại lộ Lexington, thành phố New York, ngạc nhiên khi nghe thấy giọng của giám mục Aringarosa trên điện thoại. "Xin chào ngài".



"Tôi có tin nhắn gì không?" Giám mục hỏi bằng giọng lo lắng một cách khác thường.



"Có thưa ngài. Tôi rất mừng thấy ngài gọi về. Tôi đã gọi đến nhà mà không gặp được ngài. Ngài có một tin nhắn khẩn cấp qua điện thoại khoảng nửa tiếng đồng hồ trước đây".



"Thật hả?" ông có vẻ nhẹ cả người khi nghe tin đó. "Thế người gọi có để lại tên không?".



"Không, thưa ngài, họ chỉ để lại số thôi", người nhân viên tổng đài chuyển số.



"Mã 33 à? Đó là mã của nước Pháp, đúng không?".



"Vâng thưa ngài, đó chính là mã của Paris. Người gọi nhắn lại rằng ngài rất cần liên lạc với họ ngay lập tức".



"Cám ơn. Tôi đang chờ cuộc gọi này". Aringarosa nhanh chóng cúp máy.



Trong khi gác ống nghe, nhân viên lễ tân tự hỏi tại sao đường dây điện thoại của Aringarosa lại lạo xạo đến thế. Thời gian biểu hàng ngày của giám mục cho thấy ông đang ở New York trong tuần này nhưng có vẻ như ông đang ở tận đầu kia thế giới. Người phục vụ nhún vai. Trong những tháng gần đây, giám mục Aringarosa hành xử rất kì lạ.



Máy di động của ta chắc đã không nhận được tin, Aringarosa nghĩ khi chiếc Fiat đến gần lối ra của sân bay Ciampino Charter tại Roma. Thầy Giáo đang cố tìm gặp mình đây. Mặc dù e ngại vì đã lỡ mất cuộc gọi quan trọng đó, Arinbarosa vẫn thấy phấn khởi vì Thầy Giáo cảm thấy đủ tin cậy để gọi thẳng đến trụ sở Opus Dei.



Mọi chuyện hẳn phải diễn ra tốt đẹp ở Paris hôm nay.



Khi Aringarosa bắt đầu bấm số, ông cảm thấy phấn chấn khi biết rằng ông sẽ sớm ở Paris. Ta sẽ hạ cánh trước bình minh. Một chiếc máy bay phản lực thuê riêng đang chờ để chở Aringarosa trên chuyến bay ngắn tới Pháp. Máy bay thương mại không phải là một lựa chọn vào giờ này, nhất là xét những gì chứa bên trong chiếc cặp số của ông.



Điện thoại reo.



Một giọng nữ đáp: "Direction Centrale Police Judiciaire"(1).



Aringarosa cảm thấy mình ngần ngừ. Điều này thật bất ngờ.



"À vâng…người ta yêu cầu tôi gọi theo số máy này đúng không?".



"Qui etes-vous?"(2), người phụ nữ hỏi: "Tên ông là gì?".



Aringarosa phân vân không biết có nên xưng tên hay không.



Cảnh sát tư pháp của Pháp.



"Tên của ông?", Người phụ nữ nhấn mạnh.



"Giám mục Manuel Aringarosa".



"Un moment"(3). Có tiếng cách trên đường dây.



Sau hồi chờ đợi, một người đàn ông khác tiếp máy, giọng thô kệch và lo lắng: "Thưa giám mục, tôi rất mừng vì cuối cùng tôi cũng tiếp cận được ngài. Ngài và tôi có nhiều điều để bàn".
Lời ông lơ lửng trong khoảng không rộng lớn, và Sophie cảm thấy một rung động kì lạ như thể một thứ chân lí mới đang dọi vào đến tận xương cốt cô. Những hậu dụê của Jesus còn tồn tại đến ngày nay. Tiếng ông cô lại như đang thì thầm bên tai cô.



"Công chúa, ta phải nói cho cháu sự thực về gia đình cháu".



Sophie cảm thấy rùng mình.



Dòng máu hoàng tộc.



Cô không thể tưởng tượng được.



Công chúa Sophie.



***



"Thưa ngài Leigh?" Tiếng người hầu nam vang lên lạo xạo qua hệ thống thông tin nội bộ trên tường, và Sophie giật nảy người. "Ngài có thể gặp tôi trong bếp một lát không?".



Teabing cau mặt vì sự chen ngang không đúng lúc này. Ông đi tới hệ thống thông tin nội bộ và ấn nút: "Rémy, anh biết đấy, tôi đang bận với khách. Nếu đêm nay chúng tôi cần gì khác nữa từ nhà bếp, chúng tôi sẽ tự phục vụ. Cám ơn anh và chúc ngủ ngon".



"Chỉ một lời với ngài thôi trước khi tôi lui, thưa ngài. Nếu ngài vui lòng".



Teabing càu nhàu và ấn nút. "Vậy thì nhanh lên, Rémy".



"Chỉ là vấn đề trong nhà thôi, thưa ngài, không đáng để các vị khách phải nghe".



Teabing có vẻ hoài nghi: "Không thể để đến sáng mai được ư?".



"Không, thưa ngài. Câu hỏi của tôi không mất đến một phút đâu".



Teabing tròn mắt nhìn Langdon và Sophie: "Thỉnh thoảng, tôi cứ tự hỏi không biết ai đang phục vụ ai đây?". Ông lại ấn nút. "Tôi sẽ đến ngay, Rémy. Tôi có thể mang đến cho anh cái gì không?".



"Chỉ cần giải phóng khỏi áp bức thôi, thưa ngài".



"Rémy, anh biết rằng món steak au poivre (2) của anh là lí do duy nhất để anh vẫn làm việc cho tôi".



"Tôi biết rồi, khổ lắm, ngài cứ nói mãi".



Chú thích:



(1) Georgia O Keeffe (1887-1986), nữ danh họa Mỹ chuyên vẽ hoa. Trong tác phẩm của bà, hoa luôn được đồng nhất với bộ phận sinh dục của đàn bà.



(2) Tiếng Pháp trong nguyên bản: bí tết hạt tiêu



------------------------------------------------------