Mạt Thế Chi Ở Bên Cạnh Em

Chương 47 : Giúp đỡ

Ngày đăng: 04:46 19/04/20


Edit: Shuri



Beta: Sâu



Thương lượng xong kế hoạch cũng không còn sớm, tuy thế cục căn cứ đã khôi phục ổn định, nhưng thật ra rất nhiều cơ sở hạ tầng bị hủy, bao gồm dây cáp điện, đường ống dẫn nước, gây khó khăn trong sinh hoạt của rất nhiều người.



Đường ống nước của khu biệt thự này vẫn nguyên vẹn, chỉ có vài nơi cáp điện bị hủy, tuy rằng căn cứ có phân công người nhanh chóng sửa chữa, nhưng nhân viên không đủ, hơn nữa thời tiết ác liệt, còn rất nhiều nơi vẫn chưa có điện.



Cũng may, trước kia có chuẩn bị đèn pin cùng nến, họp xong mọi người tự trở về phòng nghỉ ngơi.



Diệp Cẩn dắt Diệp Thu lên lầu, ngay trước cửa phòng liền vào không gian.



Thật lâu không có tâm tình nhàn nhã đi dạo trong, dù sao cũng còn sớm, hai người không đi ngủ mà ra vườn cây, hưởng thụ lạc thú thu hoạch vụ mùa.



Vốn dĩ hiện tại đúng là mùa thu hoạch, hương lúa theo làn gió, từng hạt vàng óng ánh, thình lình xảy ra mạt thế, đánh cho nhân loại trở tay không kịp, động đất, tang thi, mưa lớn kéo dài…lương thực đáng ra nên được thu hoạch thật tốt, cứ như vậy bị vứt bỏ trên ruộng đất, đổ rạp, mốc meo, hư thối…



Nhân loại bị tang thi vây quanh uy hiếp, không thể đến thu gặt, chỉ có thể trơ mắt nhìn lương thực bị lãng phí.



Diệp Thu ôm rổ ngồi xổm lựa mơ, còn thật cẩn thận, Diệp Cẩn cầm kéo cắt từng chùm từng chùm nho, tầm mắt ngẫu nhiên dừng lại trên người Diệp Thu, toàn thân tản ra hơi thở sung sướng.



Một gia đình ấm áp, một người yêu thương âu yếm, là đủ.



Sáng sớm hôm sau, Diệp Thu, Diệp Cẩn ăn sáng xong liền rời biệt thự, tuy có chuyên gia phụ trách tuyên bố nhiệm vụ, nhưng hai người vẫn đi xem, dù sao không ai có thể cam đoan không xảy ra vấn đề.



Xe dừng bên ngoài tòa nhà tổng vụ, Diệp Thu xuyên qua kính xe nhìn bên ngoài, kinh ngạc mở to mắt, “Nhiều người như vậy?!”



Chỉ thấy trong nhà tổng vụ có hai hàng người dài thật dài, rất nhiều người mang theo giỏ trúc, tên trúc hoặc đồ cổ đứng đó, hàng người kéo dài đến tận ven đường, nhiều nhân viên công vụ phải duy trì trật tự.



Người đổi đồ thành công lần lượt rời đi, những người đang xếp hàng nhìn thấy trong tay bọn họ cầm theo lương thực, đều không khỏi càng thêm vội vàng.



Nhưng đồng thời tâm trạng cũng thoáng thả lỏng, lương thực trong tay mấy người kia không phải giả, chứng minh đồ của mình cũng có thể đổi được, còn gì có thể vui vẻ hơn?



Diệp Thu nhìn dòng người vui vui vẻ vẻ đi đổi lương thực, khóe môi vốn đang chậm rãi cong cong đột nhiên ngừng lại, nhíu mày.
Khó khăn vất vả, chỉ cần có ái nhân ở bên, cũng có thể trải qua.



Chạy xe về, vì lúc trước bị cướp sạch nên biệt thự hầu như trống không, đến lúc rời đi cũng không có gì để thu thập, đang lúc rảnh rỗi, mọi người cùng đi mua ít tre trúc, cùng làm tên chuẩn bị để giết tang thi lúc ra ngoài.



Nỏ so với súng dễ sử dụng hơn, sau khi thuần thục thao tác tốc độ được đề cao, mũi tên bắn ra không chậm hơn bao nhiêu, mà mấu chốt là không cần lãng phí đạn, vẫn tái sử dụng được.



Thông báo buổi tối mọi người sẽ đến nhà tổng vụ thu hồi vật phẩm, Diệp Thu, Diệp Cẩn cũng cùng đi, cái gì do tự tay mình làm ra cũng tạo cảm giác rất thành tựu!



Không kinh động đến người khác, mọi người lén lút chuyển hết kho hàng, chất đầy xe mới trở về, nghĩ đến lượng lớn đồ cổ, cổ vật, Diệp Thu cười híp mắt. Tuy hiện tại những thứ này đều không đáng tiền, nhưng xã hội một khi ổn định, đến lúc đó, chỉ cần dựa vào chúng cậu cũng có thể nuôi sống cả nhà.



Dụ Tiểu Ngư có chút tò mò nhìn Diệp Thu ngây ngô cười he he, những người còn lại đều giả bộ không phát hiện, đem mặt hướng ra ngoài cửa sổ, Diệp Cẩn nghiêng mắt nhìn thoáng qua, ánh mắt bất đắc dĩ.



Tác giả có chuyện muốn nói: rfj17 ném một cái địa lôi ném mạnh thời gian:2014-



11-17 10:09:32



O(∩_∩)O cám ơn muội tử ~~~mua~



Lại đến một phát tiểu kịch trường:



Bối cảnh: thật lâu thật lâu trước kia, Diệp Tiểu Cẩn còn không có ăn mỹ vị Diệp



Tiểu Thu.



Diệp Tiểu Thu: ca ca ca ca! Ta cấp chúng ta về sau hài tử chuẩn bị cũng đủ



cũng đủ sữa bột tã!! ( mau khoa ta nha ~(≧▽≦)/~)



Diệp Tiểu Cẩn: chúng ta hài tử?



Diệp Tiểu Thu: Σ( ° △ °|||)︴ ( ách… Giống như có cái gì không đúng?)