Mạt Thế Chi Ở Bên Cạnh Em

Chương 67 : Xảo ngộ

Ngày đăng: 04:46 19/04/20


“Là các ngươi!” Diệp Thu trừng lớn đôi mắt, thật là lắp bắp kinh hãi.



“Lại gặp mặt, đệ đệ Diệp Thu đáng yêu!” Keith cười đá văng cửa xe, bước nhanh tiến lên cho Diệp Thu một cái đại đại ôm, chút nào không chê hắn trên người dính lên tang thi huyết.



Kinh ngạc mà tiếp nhận “Tình địch cũ ” hữu hảo ôm, Diệp Thu vẫn chưa phục hồi tinh thần, đây là có bao nhiêu trùng hợp a!



Lúc này Andrey cũng cười lớn từ trong xe bước ra, mở ra ôm ấp bọn họ, cao hứng nói: “Dùng cách nói của người Trung Quốc các ngươi, chúng ta thật là có duyên phận a!”



Diệp Cẩn bất động thanh sắc mà đi nhanh vài bước tiến lên bắt lấy tay Andrey, hữu hảo mà nắm tay, “Lại gặp mặt, lão bằng hữu.”



Không có chú ý tới chi tiết nhỏ Andrey cười cho Diệp Cẩn một cái ôm, “Thật cao hứng có thể sống nhìn thấy các ngươi! Bằng hữu của ta!”



Dùng sức vỗ lưng đối phương, Diệp Cẩn gợi lên một tia ý cười các ngươi sao lại bị tang thi vây khốn?



Lúc này Keith đi tới cao hứng vỗ bả vai Diệp Cẩn; "Chuyện này giải thích cũng khó! Tóm lại chúng ta quá xui xẻo! "



"Sao lại thế này?" Diệp Thu tò mò đứng ở cạnh Diệp Cẩn, đối với bộ dáng bọn Keith trải qua thật phần hứng thú.



Keith làm biểu tình quái dị, bất đắc dĩ nói: "Được rồi, ta sẽ nói cho các ngươi, nhưng trước đó có thể cho chúng ta ăn không? đói bụng đã thật lâu! "



Cười một lúc, Diệp Thu quay về xe cầm cho bọn hắn mấy túi mì ăn liền, nghĩ nghĩ lại mang nồi, cồn cùng mấy cái trứng gà đóng trong túi mang tới



Keith hoan hô, trời mới biết bọn họ mấy ngày nay khổ thế nào, mì ăn liền cùng trứng quả thật là mỹ vị nhân gian.



Hắn cảm thấy nước miếng của mình đều sắp rớt rồi.



Một bên nấu ăn một bên Diệp Thu tò mò lại hỏi: "Lần trước các ngươi không phải nói sẽ đi bái phỏng chúng ta sao? tại sao lại không đi?"



Keith lẳng lặng nhìn nước sôi đang làm mềm mặt bánh, ngửi mùi mì ăn liền mà lệ nóng doanh tròng.



Cũng may hắn còn nhớ tới vấn đề của Diệp Thu, một bên nuốt nước miếng lại nói: "Đây là chuyện lớn, chúng ta vừa nói ra, phía trước là phương Bắc, nguyên bản muốn tìm đồng bạn ai ngờ bọn họ lại đáng giận như thế!"




“Ngươi không cho hắn uống nước sao?” Keith hỏi.



Tầm mắt đảo qua Tam Tiêu môi khô khốc, Diệp Thu nói: “Cho, nhưng chỉ đủ duy trì sinh mệnh, không đủ giải khát.”



Giơ ngón tay cái lên, Keith thập phần bội phục: “Thông minh!”



Thản nhiên tiếp thu lời khen, Diệp Thu yên tâm thoải mái, phải biết rằng, ở tình huống cực độ khát khô, một chút nước sẽ chỉ làm ta càng thêm thống khổ, mà không phải giống người khác suy nghĩ có thể giảm bớt khát nước.



Vì cái gì đối xử như vậy với hắn……



Diệp Thu cong cong môi, tin tưởng mỗi người đều hiểu nguyên nhân đoạn lịch sử đó.



Hắn không có nhiều thiện lương.



Ngắn gọn mà cho hai người đang không rõ tình huống rõ ràng chân tướng, Diệp Thu có chút chờ mong mà đề nghị: “Các ngươi muốn cùng nhau hành động sao?”



Keith nhìn về phía Andrey, bọn họ hiểu ý Diệp Thu, là muốn cho bọn họ gia nhập trong đó, không chỉ cùng hồi căn cứ, sau này nhằm vào hành động người Nhật Bản cũng cùng nhau hành động.



Andrey có chút do dự, rốt cuộc vừa mới tìm được đường sống trong chỗ chết, nếu hắn đáp ứng, đối mặt lại là tương lai không rõ sinh tử.



Nhưng bọn họ trời sinh trong máu tràn ngập mạo hiểm, tương lai trong miệng Diệp Thu đối bọn họ có sức hấp dẫn lớn.



Nghiêng mặt nhìn Keith bên người đầy mắt chờ mong, Andrey bất đắc dĩ mà dùng sức nhu loạn tóc của hắn, nói: “Cùng nhau đi!”



“yes!” Keith thập phần hưng phấn, hoan hô ôm cổ Andrey, “Tràn ngập kích thích nhân sinh a!”



Diệp Thu quay đầu lại nhìn Diệp Cẩn, mắt đầy ý cười.



Đồng đội càng nhiều, bọn họ phần thắng lại càng lớn, tương lai gặp được nguy hiểm cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau.