Mạt Thế Chi Ở Bên Cạnh Em

Chương 81 : Ca ca

Ngày đăng: 04:46 19/04/20


Trong thư phòng yên tĩnh khác thường, Bạch Tùng Chi rốt cuộc ý thức được ca ca không thích hợp, ánh mắt hơi hơi lóe lóe, cười hỏi: “Ca ca, anh làm sao vậy?”



Bạch Phi chậm rãi vươn tay bắt lấy cánh tay hắn, trước mặt là đệ đệ cười đến đơn thuần ngoan ngoãn như cũ, làm sao có thể rắp tâm hại người?



“Tùng chi, chúng ta sống nương tựa lẫn nhau đã bao lâu?”



Bạch Tùng Chi ngẩn ra, không cần nghĩ ngợi liền nói: “Mười bảy năm.”



Ca ca đây là làm sao vậy?



Bạch Phi bên môi nổi lên một tia ý cười, “Mười bảy năm…… Nhoáng cái em đã lớn như vậy, thời điểm ba mẹ qua đời em vẫn là tiểu đậu đinh, cái gì cũng không biết!”



Tầm mắt dừng ở tay Bạch Phi, Bạch Tùng Chi cũng chậm rãi cười, “Em luôn muốn lớn lên a, nhiều năm như vậy đều là anh nuôi em, em phải nhanh lớn lên còn giúp anh a!”



Lắc đầu cười cười, Bạch Phi vỗ vỗ cánh tay hắn, nói: “Anh là anh trai em, em dù lớn thế nào thì ở trong mắt anh đều chỉ là hài tử.”



Không chờ Bạch Tùng Chi phản bác, Bạch Phi nói tiếp: “Gần đây để em giám thị Trần tiến sĩ, khẳng định nhàm chán đi? Căn cứ gần đây nhận được tin tức, h tỉnh z thị, nơi đó có khu an toàn, nhưng gần nơi đó tang thi số lượng càng ngày càng nhiều, căn cứ thu được tin tức cầu cứu, quyết định phái người đưa bọn họ về đây, em đi theo đi.”



“Ca?” Bạch Tùng Chi ánh mắt lóe lóe, sao lại bỗng nhiên điều động hắn?



“Người khác đều không thích hợp, anh nghĩ nghĩ, vẫn là em đi tương đối thỏa đáng.”



“Nhưng không phải là anh muốn đi ra ngoài đánh người Nhật Bản sao?”



Gật gật đầu, Bạch Phi đứng lên, vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Huynh đệ chúng ta liền chia làm hai đường a!”



“Em……” Em muốn đi theo anh a……



“Hảo!” Bạch Phi đi qua án thư, “Ngươi còn chưa có nói cho ta là có tin tức tốt gì đâu!”



“Nga! Kỳ thật cũng không có gì……” Bạch Tùng Chi bất động thanh sắc mà nắm chặt bình thủy tinh trong tay, cười nói: “Ca ca hiện tại đã khuya, anh trước nghỉ ngơi đi! Ngày mai lại nói cho anh!”



Hãn Mã bên trong xe.



Diệp Thu quay mặt nhìn Diệp Cẩn, nói: “Ca ca, anh nghĩ tin tốt mà Tùng Chi nói đến rốt cuộc là cái gì?”



Nhíu nhíu mày, Diệp Cẩn xuyên qua cửa sổ xe nhìn về phía nơi thư phòng xa xa đã tắt đèn: “Không biết.”



Gãi gãi tóc, Diệp Thu cũng rất hoang mang, cảm giác không giống như là không có việc gì a!



Hưng phấn vậy mà chạy tới, chẳng lẽ chuyện gì cũng không có?



Nhíu mày nhìn thời gian, Diệp Cẩn nói: “Đi về trước.”



Mắt thấy đêm nay không chiếm được đáp án, ở lại chỗ này cũng không có ý nghĩa.



Diệp Thu quay đầu lại nhìn biệt thự xa xa, gật đầu nói: “Ân, về trước đi! Bọn họ đều đã ngủ.”


Phương Phỉ……



Diệp Cẩn thật cẩn thận mà đóng lại cửa phòng, khi quay mặt đi trên mặt đã không còn biểu tình.



Hắn cũng không biết rốt cuộc nên xử lý như thế nào chuyện này.



Thẳng thắn sao?



Nói cho Diệp Thu, hắn không phải hài tử của phụ thân hắn, chỉ là một dụng cụ để trả thù của nữ nhân?



Nói cho hắn, cho tới nay, mẫu thân tốt đẹp là giả, bà ta chỉ đem hắn coi như công cụ trả thù?



Thậm chí việc mẫu thân mất cũng là giả, cho tới nay bi thương cùng hoài niệm chỉ đáng chê cười?!



Diệp Cẩn môi mím chặt, sự thật này sẽ mang cho Diệp Thu thương tổn lớn đến thế nào? Hắn liền nghĩ cũng không dám nghĩ.



Hắn hận không thể phủng người yêu trong lòng bàn tay, sao có thể để hắn chịu loại thương tổn vô ích này?



Giấu đi trong mắt suy nghĩ sâu xa, Diệp Cẩn đem cà phê trên bàn uống một hơi cạn sạch.



Cứ gạt hắn đi, chỉ cần không gặp được, Diệp Thu liền sẽ không biết chân tướng, cũng liền sẽ không chịu thương tổn.



Như vậy thì hiện tại, việc hắn đầu tiên muốn giải quyết chính là……



Sáng sớm bị người đánh thức, Trần Thần rời giường đỉnh đầu lửa thực muốn xông ra.



Có đạo đức hay không a?! Tối hôm qua làm thật lâu mới ngủ a!!!



Tóc bay loạn khắp nơi mà mở cửa, Trần Thần vừa định chửi ầm lên, đã bị ánh mắt người lạnh lùng trước mắt bức cho nuốt nước miếng.



Mới sáng sớm, làm cái gì vậy a……



“Cho ngươi ba phút, có việc cần tìm ngươi.”



Mặt không biểu tình mà quét hắn liếc mắt một cái, Diệp Cẩn mặt không biểu tình vào cửa, mặt không biểu tình ở trên sô pha ngồi xuống.



“……” Trần Thần hóa đá mà ở cửa đứng vài giây, bị tầm mắt Diệp Cẩn lạnh như băng đảo qua tức khắc bừng tỉnh, vội vội vàng vàng mà chạy vào toilet.



Ra cửa mua bữa sáng tình yêu cho ái nhân trở về, thủy đứng ở cửa, yên lặng mà chớp chớp mắt, nhấc chân đến gần cửa nhà.



Đây là…… Tình huống như thế nào?



Hắn chỉ là mua đồ ăn cho Trần Thần sớm một chút, tại sao trong nhà liền vào một vị đại thần?



Còn là hung thần...



( Candy: Anh Diệp Cẩn bị coi là hung thần:))))))