Mạt Thế Chi Ở Bên Cạnh Em

Chương 87 : Nguy hiểm

Ngày đăng: 04:46 19/04/20


Nhìn chằm chằm Lôi Quân có vẻ khả nghi một lúc lâu, Lôi Thiến nhướng mày, chợt xoay người nhìn về phía Hoắc Tình cùng Trần Thần cách đó không xa.



Chẳng lẽ......



Đã xảy ra chuyện gì nàng không biết?



Tiếng gầm rú của xe chạy truyền tới, Lôi Thiến đột nhiên quay đầu, nhìn về phía quốc lộ bọn họ vừa mới đi qua.



Mấy chiếc xe nhìn qua thường soái chạy ở trên đường, dẫn đầu chính là một chiếc Hãn Mã được cải trang qua, nhìn qua phi thường khí phách.



Tầm mắt hơi đảo qua, dừng ở chiếc suv màu đen nằm giữa, nếu nàng không có nhớ lầm......



Diệp Cẩn?



Nhíu mày, Lôi Thiến trong lòng nghi hoặc, bọn họ sao lại xuất hiện ở đằng kia? Vừa rồi thoát ly đội ngũ sao?



"Rốt cuộc đuổi kịp." Diệp Thu dẫm phanh, thật cẩn thận mà đem xe chậm rãi dừng lại.



Diệp Cẩn bên cạnh người còn ngủ, khuôn mặt bình tĩnh.



Diệp Thu lặng lẽ nuốt nước miếng, chớp mắt không nháy mà nhìn chằm chằm Diệp Cẩn trong giấc ngủ, phải biết rằng, cơ hội như vậy cũng không nhiều.



Lông mi thật dài tạo ra hình bán nguyệt, không giống như lúc tỉnh khí tràng cường đại, lúc này Diệp Cẩn nhìn qua an tĩnh lại vô hại, ngũ quan tinh xảo hoàn toàn hiện ra.



Yên lặng chớp mắt, Diệp Thu lặng lẽ cởi bỏ đai an toàn, chậm rãi hướng tới.



Bờ môi của hắn...... Vì cái gì thoạt nhìn thực mỹ vị......



Ngừng thở, Diệp Thu kìm nén tiếng tim đập gia tốc, càng tới càng gần, hô hấp dễ nghe được.



"Đô đô!"



Diệp Cẩn đột nhiên mở mắt ra, tầm mắt thẳng tắp mà đối diện Diệp Thu.



Không chút nào lao lực mà nâng cằm hôn ái nhân, Diệp Cẩn còn có chút không rõ tình huống lắm, một tay đè lại sau cổ Diệp Thu, "Sao vậy?"



Vừa mới tỉnh ngủ thanh âm còn mang theo khàn khàn gợi cảm, Diệp Thu vô ý thức lại lần nữa nuốt nước miếng.



"Không...... Không có gì......"



Khốn đốn nhắm mắt, Diệp Cẩn gợi lên môi hôn cái trán hắn: "Tới rồi sao?"



"Đúng vậy, ca ca, chúng ta xuống xe đi."



"Ân."
"Bạch tướng quân khẳng định có biện pháp!"



"......"



"Cái gì?!" Bạch Phi đồng tử đột nhiên co rụt lại, tang thi điểu?!



"Toàn bộ lên xe! Lái trở về, tiến vào đường hầm!" Không có thời gian do dự, Bạch Phi lạnh giọng hạ lệnh, "Yên tâm, sẽ không có việc gì! Chú ý trật tự!"



Trợ lý nháy mắt hiểu, vội vàng trấn an mọi người khỏi trấn kinh, một bên hạ mệnh lệnh của Bạch Phi.



Cũng may vùng này núi nhiều, tuy rằng đều chỉ là đỉnh núi nhỏ mấy trăm mét, nhưng đường hầm không ít, thời điểm bọn họ vừa mới lại đây đã vượt qua một cái đường hầm.



Tốc độ cao nhất di chuyển, hẳn vài phút là có thể tới.



Hồi ức trước đó về tang thi điểu mang đến thảm thống còn rõ ràng trước mắt, lúc này nghe thấy tin tức này, tất cả mọi người đều bị cảnh tỉnh.



Cũng may có Bạch Phi, lần trước đó tang thi điểu chính là bị Bạch Phi dẫn người diệt sát, tuy rằng tổn thất thảm trọng, nhưng là có thể bảo vệ an nguy của căn cứ.



Lần này tuy rằng có chút đột nhiên không kịp phòng ngừa, nhưng mọi người cũng không đánh mất tin tưởng, đại bộ phận đều tin tưởng Bạch Phi sẽ mang theo bọn họ vượt qua cửa ải khó khăn.



Cũng may trước đó phân công tương đối minh xác, hơn nữa nơi nghỉ ngơi cách nơi đỗ xe cũng không phải quá xa, mọi người tuy rằng hoảng sợ nhưng cũng không có quá mức hoảng loạn, đều bằng tốc độ nhanh nhất lên xe, xông lên quốc lộ.



Diệp Thu lạnh lùng liếc hai người tiến đến khiêu khích, nắm tay Diệp Cẩn chạy hướng về phía xe mình.



Vương thúc Vương thẩm còn chưa rõ ràng tình huống đã bị vội vàng đẩy lên xe, Đạo Hằng đầy mặt nghiêm túc, một thân đạo bào ngồi ở ghế điều khiển, xe lấy tốc độ cực nhanh đuổi kịp xe phía trước.



Hùng Vân Vĩ cùng Chu Vận hoảng sợ liếc nhau, Xe bọn họ còn ngừng ở kia.



Nhìn bọn Diệp Thu chạy, Chu Vận cũng không cần nghĩ ngợi mà đi theo phía sau hắn



Hùng Vân Vĩ ngẩn ra, bản năng cầu sinh, đầu óc trống rỗng mà theo bọn họ chạy.



"Mau lái xe!!!" Chu Vận nhảy vào Hãn Mã của bọn Diệp Cẩn, toàn thân run rẩy mà nắm chặt chỗ ngồi, biểu tình rất dữ tợn.



Diệp Cẩn nhăn chặt ấn đường, chờ xe phía trước lái đi.



Hùng Vân Vĩ cũng thở gấp chui vào xe, vô thố gắt gao nhìn chằm chằm không trung.



Hắn đã tự mình nhìn thấy tang thi điểu ăn thịt người, đời này cũng không muốn nhìn lại lần thứ hai!



"Lái xe a!!!" Chu Vận đôi mắt trừng đến cực lớn, đầy mặt hoảng sợ.



"Câm miệng!" Diệp Cẩn sắc mặt càng thêm lạnh, vừa dứt lời, xe tựa như mũi tên rời cung, tốc độ cực nhanh xông lên quốc lộ, gắt gao đi theo sau bọn Keith.