Mạt Thế Chi Phế Vật

Chương 33 : Lệnh triệu tập

Ngày đăng: 09:52 18/04/20


Edit: Yến Phi Ly



Beta: Minh Lan



Bình yên đối với những người sinh tồn tại tận thế vĩnh viễn là một loại xa xỉ.



Âm lịch ngày 12 tháng 5 năm 2015, huyện Vọng Dương tuyên bố lệnh triệu tập, tập hợp lực lượng toàn thị trấn trong vòng sáu ngày sẽ bắt đầu thu phục huyện Tử Vân.



Khi nhận được tin tức này, vết thương của cục thịt Trần vừa lúc khỏi hẳn, đang chuẩn bị ra ngoài săn zombie cùng bọn Nam Thiệu. Bọn họ không nghĩ tới lúc này không chỉ người dị năng tham gia mà ngay cả người thường cũng phải góp mặt. Việc này tới đột ngột, trước đó thế nhưng một chút phong thanh cũng chưa để lộ.



“Dưới sáu mươi tuổi trên mười bốn tuổi, mợ nó, đây là muốn bắt người thường đi chịu chết à!” Cục thịt Trần đứng ở phòng khách vừa vặn mình xoay cổ tay vừa mắng. Y nằm lâu lắm rồi, hiện tại thật vất vả mới có thể nhảy nhót như trước, đương nhiên khi có thể đứng y tuyệt đối sẽ không muốn ngồi yên một chỗ nữa.



Bởi vì bị thương, y lại gầy đi một vòng nhưng dù là như thế lúc y vặn thắt lưng, lớp mỡ trên bụng vẫn rung rinh như trước khiến Trương Duệ Dương nhịn không được vươn cái tay nhỏ vỗ nhẹ lên trên hai cái.



“Ai nha, bảo bối nhỏ của chú, chú béo chỉ còn lại chút thịt này thôi, con vỗ mà không đau lòng à.” Cục thịt Trần ôm lấy Trương Duệ Dương, sau đó cúi đầu dụi dụi vào ngực nhóc.



Trương Duệ Dương cười khanh khách, xoay đến xoay đi mà tránh không được, liền túm lấy mái tóc đã lâu chưa cắt của cục thịt Trần kéo ra.



“Ái ui! Ái ui! Dương tiểu ca, tiểu ca ơi, hạ thủ lưu tình! Hạ thủ lưu tình…” Kỳ thật chẳng qua là da đầu có cảm giác bị kéo một chút thôi nhưng cục thịt Trần lại cố ý lớn tiếng kêu thảm thiết, làm Trương Duệ Dương sợ tới mức lập tức thu hồi cái tay nhỏ giấu ra sau lưng, không biết phải làm sao nhìn về phía Trương Dịch ngồi trên sô pha.



Nam Thiệu khinh bỉ liếc nhìn cục thịt Trần, lại nhắm mắt bắt đầu hấp thu tinh hạch. Viên đá đen vẫn cuồn cuộn không ngừng hấp thu dị năng hắn đưa vào, khiến người ta có cảm giác giống như nó vĩnh viễn đều chẳng thể ăn no, nhưng không thể không nói điều này giúp ích rất nhiều đối với việc tu luyện dị năng của hắn. Hắn tiêu hao tinh hạch gấp mấy lần Lý Mộ Nhiên và cục thịt Trần, thành quả cũng rõ rệt hơn, chỗ mi tâm từ chút sắc trắng bạc li ti giờ đã biến thành một vệt lớn bằng hạt gạo, hơn nữa hắn cũng đã có thể thúc giục một hạt giống cải thảo thành một cây cải xanh xanh. Tuy rằng vẫn không có năng lực chiến đấu, nhưng có thể gia tăng chút rau dưa vào bữa ăn hàng ngày của mọi người cũng đã là kết quả không tệ.
Trương Dịch ấn theo chỉ thị đi đến khu hành chính, phát hiện chỗ đó đã tụ tập không ít người, tiểu đội của Vương Viễn Uy cũng ở nơi này. Khi thấy bọn họ tiến vào, người ở bên trong đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.



“Tổ nào?” Người phụ trách tiếp đãi ở cửa lúc thấy bọn họ kẻ thì béo, lại có trẻ con, con gái và cả người đi cà nhắc, trong mắt không khỏi chợt lóe vẻ khinh thường, không kiên nhẫn hỏi.



“Chào anh chào anh, chúng tôi là tiểu đội Dương Dương, tới đây tìm Kiều Dũng Kiều tiên sinh để báo danh.” Cục thịt Trần cười nịnh nọt, đồng thời cầm thẻ bài dùng hai tay đưa cho đối phương.



Tựa hồ rất hưởng thụ thái độ cung kính của y, thần sắc trên mặt người nọ trở lại bình thường, tiếp nhận thẻ nhìn thoáng qua rồi chỉ “Kiều Dũng ở bên kia. Bây giờ còn gọi tiên sinh làm cái gì, anh ta là tổ trưởng tổ ba, gọi anh ta tổ trưởng Kiều là được.” Theo hướng ngón tay người nọ, có một người đàn ông đen gầy, trên mép có hai nhúm râu vểnh lên, vóc dáng không cao, diện mạo có chút buồn cười, trước mặt hắn cũng đã có mười mấy người.



Đợi cục thịt Trần nói cảm ơn và nhận lại thẻ rồi cùng bọn Trương Dịch rời đi, còn có thể nghe được người nọ ở phía sau nói thầm “Mẹ nó là thằng nào xếp, lại đem tiểu đội như vậy bỏ vào trong nhóm của tổ trưởng Kiều, làm ăn xằng bậy không à?”



Nghe nói như thế, vài kẻ liếc nhau, lúc này mới chú ý tới trong sân cơ hồ đều là thanh niên trai tráng, chênh lệch không đồng đều giống bọn họ thật đúng là không có, khó trách khi tiến vào biểu tình những người đó kỳ quái như vậy.



“Có thể vào đội của Kiều Dũng tôi, chứng tỏ mọi người đều là kẻ mạnh trong số những kẻ mạnh, cho dù chỉ là người thường thì mấy người chúng ta cũng có thể vượt qua một đội người dị năng…” Khi bọn họ đi qua, gã ria mép Kiều Dũng đang lớn tiếng khoác lác với những người trước mặt hắn, hoàn toàn không chú ý tới lời hắn nói đã khiến thành viên các tổ khác trợn mắt. Có điều, rất nhanh giọng nói của hắn liền ngừng lại.



“Tìm ai tìm ai thế? Đi vệ sinh thì ra ngoài đi thẳng hai trăm mét, cái nhà hai tầng màu trắng kia kìa.” Hắn liên tục khoát tay với mấy người Trương Dịch, thúc giục bọn họ rời đi, đừng làm chậm trễ việc tạo niềm tin kiên định cho các thành viên mới tới của hắn.



“Chào anh, anh là tổ trưởng Kiều Dũng đúng không? Chúng tôi tới báo danh.” Cục thịt Trần nhìn dáng vẻ ba hoa của hắn trong lòng kỳ thật cũng đang lo lắng, nhưng lại vẫn cười nịnh nọt đi lên, đồng thời đưa thẻ được nhận trước đó cho hắn.



“What?” Ria mép nhìn tấm thẻ nhôm rõ rành rành có khắc tên hắn kia, mắt choáng váng.