Mạt Thế Chưởng Thượng Thất Tinh
Chương 1 :
Ngày đăng: 11:02 30/04/20
Trương Thư Hạc dừng xe ở giao lộ không người đối diện, nơi không quá bắt mắt, sau đó nhanh chóng xuống xe đóng cửa, tay trái chạm nhẹ thân xe, cả chiếc xe lập tức được thu vào không gian hạt đào.
Tay phải đã cầm một tấm phù, đây là phù ẩn thân trong bộ Thất Tinh cổ phù ghi chép trên tấm tơ lụa, tên như ý nghĩa, là một tấm phù cao cấp có thể thu liễm hơi thở bên ngoài nhân thể đến thấp nhất, chẳng qua vẫn luôn đặt trong không gian không dùng, còn chưa biết hiệu quả của nó thế nào. Tiện tay gấp phù thành hình bát quái, để vào túi áo trước ngực, thở sâu điều chỉnh tần suất hô hấp.
Hoạt tử nhân chính yếu thông qua hơi thở người tản ra trong không khí để nhận biết, vì vậy nếu có thể tận lực khiến cho hô hấp thong thả, hoặc hơi thở nhạt đi một chút, có thể có được tác dụng ẩn nấp nhất định, chí ít có thể trì hoãn được thời gian hoạt tử nhân tìm đến.
Sau khi Trương Thư Hạc đặt xong giấy phù, quay đầu lại nhìn hắc báo phía sau. Bởi vì hắc báo có thân thể đặc thù do dùng cấm thuật luyện chế, hơn nữa biết phun kim diễm, trời sinh là khắc chế trí mạng đối với hoạt tử nhân và hủ đằng, vì vậy hoạt tử nhân dọc theo đường đi không chỉ sẽ không tới gần, còn có thể tản ra theo bản năng, bởi vậy Trương Thư Hạc tuyệt không quá lo lắng cho hắc báo.
Lại nhìn mấy hoạt tử nhân lai vãng ở cửa siêu thị, Trương Thư Hạc chỉ cửa, thấp giọng nói với hắc báo: “Mi dẫn bọn chúng rời đi trước.”
Hắc báo trong gần hai tháng sớm đã có thể nghe hiểu được tiếng người, đồng thời dưới hiệu dụng của huyết phù, con ngươi màu tím nhạt sớm đã khóa định mấy con tang thi đó, Trương Thư Hạc vừa dứt lời, nó xông ra tựa như tiễn, hung mãnh công kích một hoạt tử nhân trong đó, chỉ chốc lát sau đã dẫn tới sự chú ý của những hoạt tử nhân xung quanh, chậm rãi đi qua, hoạt tử nhân giai đoạn đầu hành động chậm chạp, so không bằng tốc độ nhanh như tia chớp của hắc báo, trong mấy vuốt đã xé nát ba con tang thi.
Trương Thư Hạc chỉ kêu hắc báo dẫn tang thi rời đi, y thì đi vào từ cửa hông, kết quả hắc báo lại hạ một vuốt chết một con, chỉ dùng vài phút, đã triệt để giết chết toàn bộ mười mấy con tang thi mới bị lây nhiễm chưa đến hai mươi bốn giờ đó.
Lúc này trong vòng trăm mét quanh cửa đã không còn tang thi lai vãng, tay trái Trương Thư Hạc khẽ lật, lấy ra chiếc la bàn cỡ bằng bàn tay từ trong không gian, bên trong nó còn lại phân nửa pháp lực, kim đồng hồ vẫn luôn xoay không ngừng, nói rõ xung quanh tuyệt không còn tang thi, vì vậy đang muốn xuyên qua vành đai xanh hoá nơi giao lộ đi qua cửa siêu thị, mới xuyên qua một bụi cỏ, một tiếng kêu sợ hãi “A” ngắn ngủi khiến y kinh hách nhảy dựng.
Kiếm gỗ đào trong tay thiếu chút nữa đã bổ qua, chỉ thấy trong bụi cây cao nửa mét có một người đàn ông ẩn nấp, hiển nhiên người đàn ông đó cho rằng Trương Thư Hạc là những quái vật cắn người kia, đặt mông ngã ngồi dưới đất, sợ đến mức mặt tái đi.
Trương Thư Hạc thoáng nhìn anh ta, quần áo người đàn ông này mặc hẳn là đồng phục công tác của chi nhánh ngân hàng ZG phụ cận, e rằng ban sáng đi làm, nhìn thấy quái vật mới trốn ở chỗ này. Trương Thư Hạc quan sát xong xoay người chuẩn bị rời đi.
Chốc lát nam viên chức đó đã kịp nhận ra, người đội mũ bảo hiểm, cầm kiếm gỗ đào trước mắt, không phải những quái vật tang thi bên ngoài, nếu là lúc bình thường thấy người mang mũ bảo hiểm đi bộ, trong tay còn cầm kiếm gỗ như thế, đại khái sẽ cho rằng người đó là kẻ ngốc, hiện tại xem ra lại chỉ cảm thấy y là một cao nhân. Thấy y muốn đi, vì vậy lập tức túm lấy ống quần Trương Thư Hạc nói: “Người anh em này xin cứu mạng, điện thoại di động của tôi hết pin, bên ngoài đều là quái vật, cậu có xe không, có thể mang tôi rời đi không? Trong nhà của tôi còn có vợ con...”
Trương Thư Hạc nhìn ống quần mình, tuy rằng biểu cảm không đổi, nhưng đầu mi đã hơi chau lại. Nửa ngày, mới nhìn về phía nam nhân túm lấy ống quần y, chỉ về phía chiếc ô tô du lịch bên ngoài siêu thị, cửa xe mở, bên trong có một người đã bị tang thi cắn chết, nửa thân thể đã rớt ngoài xe, y nói: “Hiện ở bên ngoài không có tang thi, anh qua kéo người đó ra, lái xe về nhà.”
Hiển nhiên người đàn ông đó đã sợ đến mức mặt phát xanh, nhìn lại kiểu chết đáng sợ của chủ xe, miệng có chút lắp bắp nói: “Thế nhưng, đó, đó là người chết...”
Hẳn là phòng ướp lạnh để thức ăn của siêu thị, Trương Thư Hạc không tùy tiện đi vào, mà đưa tay nhắm la bàn đối diện cửa, phát hiện kim đồng hồ la bàn đang không nghiêng không lệch chỉ vào phòng ướp lạnh. Trương Thư Hạc lập tức nghiêng người thả chậm bước chân, ánh mắt nhìn chằm chằm cửa sắt, vừa đi vừa trở tay lấy ra kiếm gỗ đào. Đợi khi đi đến cạnh cửa một mét, dùng kiếm gỗ đào khẽ đẩy khe cửa, kế đó lui ra sau mấy bước.
Chỉ thấy một thân ảnh đánh tới, Trương Thư Hạc sớm đã có phòng bị né tránh, tang thi trốn trong phòng ướp lạnh kia liền nhào vào khoảng không. Không đợi nó xoay thân lại, Trương Thư Hạc đã nhảy một bước, tay nâng kiếm hạ xuống, đầu của hoạt tử nhân liền rơi lên mặt đất, miệng còn mở lớn. Sau khi y thu kiếm, tiện tay ném qua một đạo phù, đầu tang thi liền cháy lên.
Trương Thư Hạc sau khi nhìn la bàn, liền xoay người tiến vào phòng ướp lạnh, chỉ thấy bên trong diện tích rất lớn, để không ít đồ, trong đó nhiều nhất là thịt với hải sản các loại. Y nhìn một vòng lập tức đi đến chỗ thịt, thu lượng lớn thịt heo dê gà vào không gian, còn có mấy dãy trứng gà vịt ngỗng.
Chỉ vài phút, Trương Thư Hạc đã cướp đoạt xong toàn bộ phòng thức ăn ướp lạnh. Phòng dự trữ ban nãy còn được đặt tràn đầy, trong nháy mắt đã sạch bách chỉ còn lại bốn vách tường. Kế đó y đi ra, thu lấy châu đỏ và một đống cặn nhỏ lưu lại trên mặt đất sau khi thiêu xong đầu tang thi, trực tiếp lên cầu thang lầu một.
Lầu một bán ngoại trừ quần áo thì là các loại đồ vàng bạc châu bảo ngọc thạch phỉ thúy, mấy thứ này nếu ở trước mạt thế còn có chút tác dụng với y, nhưng lúc này lại không đáng một đồng, đương nhiên ngay cả ánh mắt cũng ít dâng tặng.
Lầu một không ít tang thi, cơ bản đều là công nhân của tầng này, còn có mấy người bị cắn rên rỉ trên mặt đất. Trương Thư Hạc nhìn hai lượt liền dời mắt, y cảm ứng được hắc báo đang đuổi theo tang thi ở trong góc nào đó nơi lầu một, bởi vì thời gian hiệu lực của huyết phù chưa qua, y kêu hắc báo bỏ lầu hai lên lầu ba, bởi vì huyết phù là tâm thần tương liên, vì vậy y chỉ cần thoáng nghĩ là được.
Tốc độ của hắc báo cực nhanh, trong chớp mắt đã như một đạo tàn ảnh xông lên lầu ba, lầu ba cơ bản bán quần áo mùa đông nam nữ các loại, với áo lông chăn lông nhãn hiệu nổi tiếng.
Hắc báo tiến vào lầu ba trước hết dẫn rời đi một bộ phận tang thi, Trương Thư Hạc theo ở phía sau thu hết thảy vật giữ ấm chăn lông áo lông bất kể nam nữ cũ mới vào không gian, cũng quét hơn phân nửa đồ nam, trong đó áo quần lông dê thuần chiếm nhiều nhất.
Thẳng đến khi không gian hạt đào đã đầy hai phần ba, lúc này mới quay đầu lại nhìn thang lầu, lầu một đã có mấy chục con tang thi lung lay lắc lắc đi lên. Trương Thư Hạc nhíu mày, thầm cảm thấy không thích hợp, bên trong đột nhiên nhiều thêm phân nửa người, không giống nhân viên công tác trong tòa nhà này, ngược lại như là mới từ bên ngoài vào.
Sau khi đi vào rõ ràng đã dùng gậy sắt chèn cửa, bọn chúng hẳn là nhất thời sẽ không vào được, thế nhưng lúc này đã không kịp nghĩ nhiều, vội vàng gọi hắc báo trở về, nếu chờ những tang thi đó bao vây cầu thang lầu hai, muốn ra ngoài chỉ sợ cũng không dễ.
Kế đó hắc báo xông đến phía trước Trương Thư Hạc như tiễn, bởi vì ăn không ít châu đỏ, tinh khí trong cơ thể nó không chỉ không có hiện tượng thiếu hụt, còn mơ hồ có thế tràn đầy, nhảy vào trong đàn tang thi, lại càng như giao long vào biển, hung mãnh dị thường. Mà Trương Thư Hạc ở phía sau giải quyết hậu quả, nơi kiếm gỗ đào đi qua, cũng đều huyết quang đầm đìa.
Một người một báo trong vòng mười phút, một hơi lui về cửa lầu một từ trong sự vây công của mấy chục tang thi. Tới cửa, Trương Thư Hạc mới hiểu được, những tang thi bên ngoài là xông vào thế nào dưới tình huống hai cây gậy sắt chèn cửa.