Mạt Thế Lạt Văn Nam Xứng Nghịch Tập Ký

Chương 21 : Khí phách còn sót lại và vân vân, đáng xấu hổ

Ngày đăng: 12:57 18/04/20


Hai mắt Hạ Lưu đỏ lên, nhìn máu thịt rơi khắp nơi, giơ tay đấm vào mặt Hứa Kham, run run nói: “Anh tại sao dám…sao anh dám…” Nói xong liền quỳ xuống, hai tay cầm lên thịt nát trên mặt đất, cả người ngơ ngác, cậu vẫn luôn biết Hạ Ấm rất hận cậu, nhưng bản thân lại không thể làm gì.



Hiện giờ cái gì cũng không còn, hết thảy đều tan thành mây khói.



“Hạ Lưu cậu làm cái gì?” Tiếu Nam tiến lên che trước người Hứa Kham, xoay người nhìn Hứa Kham, vừa rồi là Hứa Kham bảo hắn ngừng tay, hắn cần biết lý do.



Trần Sâm thu lại dị năng trên tay, lạnh lùng nhìn đống thịt trên đất, nói: “Hạ Ấm tự tìm đường chết, vừa rồi nếu không phải do Hứa Kham ra tay nhanh ai biết còn chết bao nhiêu người? Hơn nữa, mấy con tang thi nói không chừng là do cô ta mang đến, chẳng lẽ mấy chục mạng người đều không bằng một người phản bội?”



Trần Sâm vừa nói ra những người khác đều gật đầu, thậm chí còn có mấy người bị thương rất nặng, mặt mang địch ý nhìn chằm chằm Hạ Lưu, nếu không phải Hạ Ấm dẫn một đàn tang thi đến thì làm sao bọn họ bị thương được chứ?



Đường Bưu trầm mặc, nâng Hạ Lưu lên và cũng không có giải thích gì thêm. Tất cả mọi người đều cảm thấy Hạ Ấm chết chưa hết tội, lúc này tùy tiện lên tiếng chỉ sợ càng khiến thêm nhiều người tức giận.



Diệp Thần cười lạnh, chiêu này của Hứa Kham thật cao minh, làm kỹ nữ mà còn được tôn thờ, điều tốt đều bị hắn đoạt đi. Rõ ràng là hắn muốn đưa Hạ Ấm và chỗ chết, lại khiến mọi chuyện đều là lỗi của cô.



Nhưng cậu có chút không rõ, cách đây không lâu hai người mới hợp tác, vì sao Hứa Kham lại đột nhiên ra tay? Không giống với cách làm việc của hắn, trong mắt cậu, Hứa Kham là người thích ẩn trong bóng tối, làm mưu sĩ điều binh khiển tương. Lần này hắn lại lựa chọn làm chiến sĩ công khai, nhất định có chuyện không muốn cho ai biết.



Hứa Kham vẻ mặt khiêm tốn, há miệng thở dốc, nói: “Hạ Lưu, tôi thực có lỗi! Tình huống vừa rồi tôi chỉ có thể lựa chọn bảo toàn tính mạng cho mọi người, vòng trên cổ Hạ Ấm tôi từng nghe anh Diệp Cẩn nói quá, máy cảm ứng có thể tự động tìm hết thảy thông tin ở gần đây, bao gồm súng ống đạn dược và thực lực cấp bậc của chúng ta, không thể mạo hiểm được…”



Âm thanh khàn khàn, cùng khuôn mặt thành thật của hắn làm cho người khác không thể hoài nghi lời hắn nói là thật hay giả.



Diệp Thần nghiêng đầu, không thèm để ý đến Hứa Kham đang biểu diễn thu mua lòng người.
“Cậu vì sao cảm thấy thứ đó ở trong tay tôi, trong một năm này, cậu không ít lần tìm kiếm trong phòng tôi, như thế nào, không tìm được?” Diệp Thần châm chọc nói, động tác của Hứa Kham, người trước đây không rõ, có nói cũng không tin.



“Ách…” Hứa Kham sửng sốt, bị lời nói của Diệp Thần làm cho hoảng sợ.



Diệp Thần lạnh lùng, nhìn thẳng Hứa Kham, hắn lúc này đều mang những người dư thừa rời đi, khẳng định có ý đồ. Tuy lúc này hắn khiêm tốt dịu dàng, nhưng cậu vẫn cảm nhận được sát ý trong đó, mặc kệ cậu có đáp ứng giao đồ của Diệp Cẩn hay không, Hứa Kham cũng không để cậu sống sót.



“Cậu muốn giết tôi, nhưng tôi lại không biết vì cái gì.” Diệp Thần lạnh lùng hướng về Hứa Kham nói, “Người sáng suốt không cần nói dài dòng, cậu cũng không cần nói xạo.” Khuôn mặt yêu nghiệt của Diệp Thần cười nhẹ, Hứa Kham từ trước đến nay luôn cẩn thận, mặc dù ở trong lòng mọi người đều biết rõ nhưng lại không biểu hiện quá nhiều.



Hứa Kham ở khu Bố Cát nhiều năm như vậy, cho dù là người của Trần gia cũng không nói biết hết chuyện sau lưng hắn, khi làm chuyện gì hắn đều có thói quen giấu diếm. Tựa như hắn làm cho Trần Sâm ra tay với Diệp Thần, nhưng ở bên ngoài luôn làm bộ dáng bảo vệ cậu, cho dù là Diệp Cẩn cũng bị đánh lừa.



Điều này cũng là do Diệp Thần chậm rãi phân tích trí nhớ của người trước đây, lúc đầu cậu không rõ vì sao trong truyện Hứa Kham lại có thể một bước lên mây, từng bước leo lên vị trí cao nhất của liên minh. Khi cậu trở thành Diệp Thần, theo thói quen liền suy nghĩ lại, nhìn chuyện hắn làm, kết hợp với tình tiết, tất cả đều dần dần sáng tỏ.



Hứa Kham từ đầu đã ôm mục đích tiếp cận Diệp Cẩn, cậu từng phân tích qua động cơ của hắn, một người có dã tâm lớn, ham thích quyền lợi, theo đuổi thực lực cường đại, có một loại khát vọng mạnh mẽ với cường giả. Theo truyện hắn luôn không ngừng tiếp cận và hấp dẫn người thực lực mạnh mẽ liền có thể nhìn ra, cho dù là Trần Khuê, Tiếu Nam hay là Ti Tu Ngạn xuất hiện sau này, bọn họ không ai không có năng lực cường đại.



Cứ như vậy liền có thể giải thích vì sao hắn có năng lực lại nguyện ý dùng cách này để lôi kéo Trần Khuê, đó chỉ là một loại khát vọng thích chinh phục thôi!



“Kẻ yếu nên bị đào thải, mạt thể xảy ra tạo điều kiện thuận lợi để chơi trò này thôi.” Hứa Kham đẩy kính, ánh mắt đằng sau mắt kính lóe ra sự điên cuồng, “Nhìn xem thử món đồ chơi tôi đã chuẩn bị cho mấy người, chúng nó rất đẹp!”



Hứa Kham vỗ tay, vách tường sau lưng mấy người Diệp Thần mở ra, trong đó nhốt hai con tang thi hình thù kỳ lạ, còn hơn ba con trước đó gặp qua, cho dù là hình thể hay là sức mạnh đều hơn hẳn trước đó. Nhìn mấy con quái vật đang bị giam trong ống nghiệm khổng lồ chứa dịch dinh dưỡng, Diệp Thần và Tống Tiểu Ngọc đều nhịn không được mà hít một ngụm khí lạnh.