Mạt Thế Lạt Văn Nam Xứng Nghịch Tập Ký

Chương 32 : Khẩu vị nặng? Lão tử có súng lớn

Ngày đăng: 12:57 18/04/20


”Thời tiết bây giờ thật là lạnh, thời gian này lúc trước chỉ bằng nhiệt độ phòng thôi, bây giờ lại lạnh run, Manny ngươi nói có đúng hay không do tận thế… Nếu không thời tiết sao lại quái dị như vậy?” Mạc Quý xuống xe, xoa mạnh hai tay, chóp mũi đỏ lên, thở cũng tỏa khói.



Manny nghe vậy, tức giận liếc mắt nói: ”Tang thi cũng xuất hiện rồi, cậu còn ảo tưởng đang sống ở thế giới xinh đẹp như trước kia? Hay cậu cho rằng tang thi và dị thú còn chưa đủ phiền toái, muốn tìm thêm chút đau khổ?” Thật không biết đầu thằng nhỏ này như thế nào, trước kia chỉ nói nhiều một chút, giờ mất luôn cả chỉ số thông minh, nếu không phải hắn lúc nào cũng nhìn kỹ nói không chừng ngày nào đó liền chủ động đưa mình cho tang thi ăn!



”Ách…” Nghe Manny nói như vậy, Mạc Quý im lặng, che kín tai dậm chân, trước kia dù trời có lạnh cũng không lạnh giống như giờ. Thời tiết nói đổi liền đổi, ngay cả dấu hiệu cũng không có, bỗng nhiên hạ nhiệt độ đối với bọn họ mà nói không phải chuyện gì tốt.



Tang thi không có cảm giác đau, không nhạy cảm với nhiệt độ, nên chuyện gì cũng không ảnh hưởng đến nó! Nhưng bọn họ lại là người sống bình thường, nhiệt độ này đã thấp hơn nhiệt độ phòng rồi, không biết còn có thể hạ xuống nữa không?



Hai chiếc xe đậu ở một nơi tránh rét, trước mắt là một căn nhà đầy bụi, tường trắng ngói xanh, mười năm trước ở mạt thế còn có thể được xem là sạch sẽ. Bây giờ qua mười năm, ngói xanh dường như đã dằm mưa phơi nắng trăm ngàn năm, hư hại không ít, mà tường trắng lại có không ít vết máu nhạt, bạc màu, tróc sơn, đinh ốc trên cửa gỗ rơi không ít, nửa mất nửa còn, nhìn qua vô cùng tiêu điều.



”Mạc Quý, đi đến gần đây xem thử có chút rau dại không?” Trương Như Anh nói, sau khi thành lập liên minh, chuyện đầu tiên làm chính là chỉnh sửa và phổ cập kiến thức về nông nghiệp, hiện tại già trẻ lớn bé của liên minh đều có một quyển sách, vì không gian sinh tồn của nhân loại mà phát huy trình độ lớn nhất.



Mạc Quý xuống xe, đi về phía sau căn phòng, nhà này xây ở bên cạnh quốc lộ, trước không thôn sau không có cửa hàng, phần lớn đồ ăn đều được lấy từ mảnh vườn sau nhà, nói vậy đằng sau nhà này nhất định có khối đất trồng rau.



Manny khiên hỏa thần pháo, mở cửa tính đi vào nhà, ‘Rắc—‘ một tiếng, cửa lớn bằng gỗ lung lay sắp đổ kia đã nằm trong tay Manny. Tay của hắn còn đang nắm chặt cánh cửa, há hốc nhìn cánh cửa bị mục một phần ba nằm trong tay mình, khóe miệng run rẩy, lấy lại tinh thần bước nhanh vào phòng ở.



Mấy người ở ngoài nhìn Manny lộ ra gương mặt bí hiểm, nhưng tai đã đỏ như máu, lại làm bộ như không có chuyện gì bước vào trong phòng.



”Manny đi đường so với bình thường nhanh gấp hai, nhất định là thẹn thùng!” Chó điên nở nụ cười, tiếng cười kia nghe thế nào cũng thật đáng khinh, làm người ta nhịn không được muốn né tránh!



Ba người khác đều gật đầu, thấy vậy Diệp Thần da đầu tê rần, trong đầu hồi tưởng lại Manny thân cao một mét chín, gần như hai mét, nhất thời cảm thấy rét lạnh! Không thể tưởng tượng được hán tử tráng kiện cao gần hai mét kia thẹn thùng là bộ dạng gì, hừ hừ! Thần linh hỡi…



Ôm Garfield trên tay và cầm thêm một con cá, đi vào trong phòng, đồ vật trong phòng đều cũ, trung gian là nhà chính, hai bên là phòng ngủ, nhà bếp và WC ở phía sau. Nội thất trong nhà đều đã nghiêng ngả, nơi nơi đều có vết máu, trong phòng đều có một mùi vị chết chóc, trong góc còn có những phần tay chân bị cụt, bị Manny dọn ra ngoài. Cửa sổ khắp nơi đều được mở ra, Trương Như Anh cầm hai khối thịt dị thú đi về phía nhà bếp.



”Manny, nơi này có thứ tốt hơn, anh muốn không?” Chó điên ngồi xổm trên mặt đất, trước mặt là một ngăn tủ đang mở ra, bộ mặt đáng khinh kia của chó điên hiện tại có chút nhộn nhạo, khiến mọi người muốn hung hăng tát hắn mấy cái.



Tay lau hỏa thần pháo của Manny cứng đờ, ngẩng đầu trừng mắt nhìn hắn, chó điên là dị năng giả hệ thủy, là một bác sĩ, dị năng hệ thủy hắn thức tỉnh khác với những dị năng giả khác, dị năng của hắn chủ yếu dùng để trị liệu, bất quá bộ dáng của hắn đánh khinh và biến thái vô cùng. Mạc Quý nói hắn là tiểu xử nam, việc này không giả, bất quá ngoại trừ chuyện này thì những biểu hiện khác của hắn mọi người chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung ‘biến thái’. Trong đội ngũ, ngay cả chú Đường trầm ổn lạnh lùng cũng không nói chuyện với chó điên, e sợ trêu chọc chút liền chọc đến hắn!



”Chậc chậc…Thực không có hứng thú! Đáng tiếc quá.” Chó điên vui vẻ lấy ra cuốn sách hình vẽ cao H nam nam, thấy mùi ngon Diệp Thần vốn không để ý lúc này liền liếc mắt nhìn qua, dừng lại ở trên tranh nam nam cao H đó, ánh mắt nhất thời có chút khác thường.
Đương nhiên cũng không phải tuyệt đối, có một vài người hành động đơn lẻ thường xuyên qua lại trong khu hoang dã.



”Ba?” Trên mặt Trương Như Anh không khỏi hiện lên chút màu sắc, ba người mà dám đi lại trong khu hoang dã, khẳng định có chỗ dựa, chỉ là không biết là bạn hay thù. Bây giờ còn không có chút tin tức của Tiếu Nam, điều này làm cho cô có chút lo âu, không thể không hoài nghi, có phải Tiếu Nam đã xảy ra chuyện hay không?



Diệp Thần im lặng nhìn Trương Như Anh, trong mắt của cô lúc này có chút thần sắc lo âu, là bởi vì Tiếu Nam sao? Ngẫm lại, nếu không phải vì Tiếu Nam, thân là hòn ngọc quý của Trương gia thì cô nhất định không có khả năng xuất hiện tại khu hoang dã nguy hiểm như thế này. Ấn tượng của cậu đối với cô không xấu, có lẽ nên tìm cơ hội thích hợp để lộ ra chút chuyện của Tiếu Nam và Hứa Kham, để cho Trương Như Anh có chút ít phòng bị.



”Đúng, là ba người.” Mạc Quý gật đầu, nhẹ nhàng xoay người nhìn ra ngoài mở miệng.



Không thể mở miệng nói thêm nữa, xe của ba người đó dừng lại, đi về hướng chỗ bọn họ. Cho dù là vẫn còn một khoảng cách nhưng bọn người Diệp Thần đã nhạy cảm thấy được hơi thở đè ép trong không khí, cường giả, là một trong những người cực mạnh! Cho dù là Diệp Cẩn, cũng chưa chắc làm cho cậu cảm giác thở dốc.



Nghe tiếng bước chân từ từ tiến đến, tất cả mọi người khẩn trương hơn, không tự chủ mà ngừng thở, lo lắng gây ra tiếng ồn? Địch sáng ta tối, loại tình huống này đối với bọn họ là có lợi!



Long Tường Thiên giúp Lý Huân chậm rãi đi về hướng ngôi nhà, Mạt Điểm im lặng chậm rãi theo ở phía sau phụ trách cảnh giới, Mạt Điểm là dị năng giả do một tay Long Tường Thiên dạy dỗ, khi y không ở bên cạnh Lý Huân thì hắn thay y bảo vệ Lý Huân an toàn.



Lý Huân thở ra mấy hơi, người hơn ba mươi tuổi nhưng thoạt nhìn chỉ giống như hai mươi mấy tuổi, trên mũi mang kính mắt màu bạc, trên người mang đầy hơi thở học giả, quanh thân có khí chất nho nhã khiêm tốn, khiến người ta không thể dời được ánh mắt. Long Tường Thiên ở bên cạnh cẩn thận che chở cho hắn, thân hình cao lớn, cũng có chút giống như Manny, thân thể cường tráng, ngũ quan thâm thúy, ánh mắt lợi hại làm cho người ta không dám nhìn thẳng, khí chất của hai người đi tới hoàn toàn trái ngược, lúc này đi cùng nhau lại có sự ấm áp vô cùng hòa hợp.



”Chịu không nổi rồi đi? Đều đã nói anh đừng xen vào chuyện này, anh lại không nghe.” Long Tường Thiên nghiêm mặt, biểu tình vô cùng không tốt nhưng động tác lại vô cùng ôn nhu, điển hình là kiểu khẩu thị tâm phi.



”Sự tình lần này liên lụy quá lớn, không tự đi một chuyến thì tôi không an tâm, chuyện thực nghiệm trên cơ thể sống trong liên minh không ai rõ ràng hơn so với tôi. Văn kiện bị phá hủy của Quốc An Cửu Cục năm đó là do tôi tuyên bố, hiện tại xảy ra chuyện như vậy, tôi phải chịu trách nhiệm.” Lý Huân nhẹ nhàng giải thích, ngữ khí mang theo một chút sầu lo, chỉ hy vọng chuyện lần này thật sự chỉ là hiểu lầm, thực nghiệm trên cơ thể sống cũng không phải trò đùa, năm đó tư liệu trong tay của bác sĩ Đường Ngân hắn đã tận mắt nhìn thấy nó bị tiêu hủy, vì cái gì cách vài năm sau còn có trí thi xuất hiện? Hắn không thể không hoài nghi có phải hay không đã có người trộm đi?



Mặc kệ như thế nào, hắn đều phải tự mình đi một chuyến, sau khi xác nhận mới có thể chân chính an tâm.



”Tùy anh, tôi cũng không nói lại anh.” Thấy Lý Huân nói như vậy, Long Tường Thiên không thể phản bác, đột nhiên dừng chân, hai mắt run lên, đem Lý Huân bảo vệ sau người, ”Người nào trong nhà? Đi ra, ta là Long Tường Thiên của liên minh.”



Long Tường Thiên vừa lên tiếng, Mạt Điểm cũng đề phòng hẳn lên.



Đám người Diệp Thần ở trong phòng nghe được ba chữ ‘Long Tưởng Thiên’ liền kích động, trong liên minh Hoa Hạ có ai không biết Long Tường Thiên là ai? Võ giả cấp nhân, dị năng giả lôi điện cấp chín của liên minh, người cầm đầu của Long gia. Ba chữ Long Tường Thiên đại biểu cho dị năng giả cực mạnh của liên minh Hoa Hạ.