Mạt Thế Lạt Văn Nam Xứng Nghịch Tập Ký

Chương 83 :

Ngày đăng: 12:58 18/04/20


“Diệp Cẩn? Như thế nào chưa đến.” Long Tường Thiên nhíu mày, nhìn thân mình cao ngất của Phan Khởi, khuôn mặt nghiêm túc đang dần đen hơn. Vốn đã lạnh lùng hiện tại còn lạnh hơn.



Mộc Văn Ngạn mệt mỏi ngồi ở bên cạnh, đôi mắt đen thui vừa nhìn liền biết ngủ không đủ. Biểu tình âm u, gật đầu với Phan Khởi đang đi vào cửa, xem như là chào hỏi, thỉnh thoảng ngáp một cái, cũng không nói gì.



Phan Khởi nhìn xung quanh vài lần, cứng mặt, nói: “Tối hôm qua bận một chút, phỏng chừng lát nữa mới có thể đến.”



“Bận? Tối hôm qua tang thi phát động công kích sao?” Mộc Văn Ngạn không biết nguyên do, ngơ ngác ngẩng đầu nhìn Phan Khởi, trên khuôn mặt thanh tú lộ ra chút mơ hồ, tựa hồ có chút không hiểu ý của Phan Khởi.



Sắc mặt của Long Tường Thiên và Phan Khởi đều sửng sốt, Phan Khởi kéo căng da mặt, đuôi lông mày nhướng lên, như cười như không nói: “So với đánh tang thi còn dùng sức hơn, Diệp Thần và Tư Tu Ngạn đều kêu không ngừng, như thế nào, Long Tường Thiên không nói cho anh nghe việc này sao?”



Long Tường Thiên sắc mặt tối sầm, ánh mắt sắc bén như dao hung hăng chém Phan Khởi, Văn Ngạn không phải Lý Huân, y sao dám có tâm tư gì chứ, nhưng nghe lời Phan Khởi nói thì Long Tường Thiên cũng có chút mừng thầm. Khác với khi ở cùng với Lý Huân, y đối với Lý Huân chính là trách nhiệm càng nhiều, phần trách nhiệm kia làm y chỉ có thể ở bên cạnh làm bạn và bảo hộ bên người hắn, không tiếc tính mạng. Mà Văn Ngạn không giống, cùng anh ở một chỗ, nội tâm càng thêm an tường, có đôi khi cái gì cũng không cần làm thì đều có thể cảm giác được tự do thoải mái, đây là điều khi ở bên cạnh Lý Huân không có.



“Long Tường Thiên, anh gạt tôi cái gì?” Mộc Văn Ngạn lầm bầm.



Long Tường Thiên cứng người, quan hệ của bốn người kia vừa nhìn liền biết, nhưng y làm sao nói cho Văn Ngạn biết chứ.



“Đây là xảy ra chuyện gì?” Không khí trong phòng đọng lại, Diệp Thần cùng Diệp Cẩn cùng đi đến, phía sau chính là dị năng giả khác, thủ vệ đều có cương vị của mình, tự phát đi tuần tra, sợ tang thi đánh lén đại bản doanh.




Tư Tu Ngạn nhíu mày, nghi hoặc hỏi: “Ngục giam Hắc Tháp là nơi nào? Vì sao cho đến bây giờ tôi vẫn chưa nghe đến nơi đó?” Chuyện Địa Ngục có thể điều khiển trí thi thì Tư Tu Ngạn đã sớm biết rõ, ngay cả trí thi cũng có thể bị điều khiển, cho nên điều khiển tang thi đương nhiên cũng không phải chuyện gì kỳ quái, vì thế Tư Tu Ngạn cũng không cảm thấy có chỗ nào không đúng, ngược lại ngục giam Hắc Tháp càng làm cho hắn hiếu kỳ hơn.



“Ngục giam cấp S, phàm là phạm nhân bị giam ở trong ngục Hắc Tháp, đều là cùng hung cực ác, đều bị phạt tù chung thân trên trăm năm.” Mộc Văn Ngạn lạnh lùng nói, nơi kia thật sự rất âm trầm, đừng nói là Tư Tu Ngạn không biết, cả quốc gia cũng chỉ có vài người mới biết được sự tồn tại của ngục giam Hắc Tháp, ngay cả trên bản đồ cũng không có hiển thị thôn Hắc Thạch.



“Tê tê!” Mọi người bất giác hít một ngậm khí lạnh, tù chung thân hơn trăm năm. Con người chỉ có thể sống ngắn ngủi trăm năm, bị giam hơn trăm năm… mới nghe lần đầu.



“Liên minh nói như thế nào?” Diệp Thần đùa giỡn nói, Liễu gia công nhiên phản kháng không giống như làm liên minh mất thể diện, thế lực liên hợp khác cũng được gọi là liên minh, chỉ sợ liên minh hiện tại phải đâm lao theo lai, tiến lui không được.



“Có thể làm sao bây giờ? Hỗn loạn…” Long Tường Thiên mặt không chút thay đổi, không cần nghĩ cũng biết liên minh hiện tại tuyệt đối là náo nhiệt đến rối tinh rối mù, bằng không cũng sẽ không không nể mặt mà cầu y, đáng tiếc, y không phải quả hồng mềm. Trước kia không biết nguyên do nên bị mấy người liên minh đùa giỡn, hiện tại y đang vui vẻ xem kịch, ai thích thì người đó ra tay đi, cũng không có liên hệ đến y, người nọ không phải nói là muốn thành lập thế giới mới sao? Như vậy cứ tùy hắn, không có quan hệ đến y.



“Long tiên sinh, Lý tiên sinh vừa gọi đến.” Mạt Điểm nghiêm mặt, cầm máy liên lạc trên tay đi đến, huyện Uy Hưng các Bắc Bình không xa, thiết bị thông tin không có bị tê liệt, nơi này không chỉ có thể sử dụng di động mà ngay cả Internet cũng có thể dùng, nhưng Internet bị liên minh khống chế, đại đa số tin tức không thể điều tra.



“Ai?” Long Tường Thiên sửng sốt, ngơ ngác nhìn Mộc Văn Ngạn.



Mộc Văn Ngạn trở mình xem thường, đưa tay nhận lấy di động trên tay Mạt Điểm, bỏ lên tai nghe: “Vì sao lâu như vậy vẫn không gọi tôi? Chẳng lẽ giận thật sao? Tôi chỉ là có thực nghiệm nên mới không ra ngoài, không phải là cố ý gạt anh… tôi không rõ rốt cục là anh đang giận cái gì? Tôi nhớ anh, tôi nằm mơ cũng thấy anh, không gặp không về!”