Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống (Mạt Thế Hệ Thống Của Nhân Vật Phản Diện)
Chương 31 : Dị năng của BOSS
Ngày đăng: 13:25 30/04/20
“Anh nói cái gì! Tôi là muốn bắt lấy anh ấy!” Lưu Kết Đăng vừa nghe tên kia nói xong thì biết mọi chuyện hỏng cả rồi, cô liều mạng mà giải thích, bất chấp trên đùi và cổ đau đớn, cô nghĩ phải nỗ lực chối bỏ hết tất cả những gì mà hắn nói.
“Áaa!” Lưu Kết Đăng còn chưa kịp giải thích xong, cô ta vì nhịn không được đau đớn mà kêu ra tiếng. Cô khép hờ mắt, nhìn thấy người đàn ông đeo kính mặc quần áo đen đang dùng chân hung hăng dẫm mạnh lên vết thương của mình, bên thái dương cũng bị đặt một vật kim loại lạnh buốt, không cần phải nói, đó chính là họng súng.
“Giải thích chính là che giấu, che giấu chính là sự thật. Những người trẻ tuổi không phải luôn nói những lời này sao?” Vẻ mặt của Lâm Lăng tràn đầy không kiên nhẫn, chẳng hề lưu tình mà đạp lên vết thương của Lưu Kết Đăng, khiến máu chảy càng nhiều hơn. Nữ nhân này không thể dứt khoát một chút sao? Thật khiến người khác có ham muốn hành hạ.
“Chú mày biết cái gì thì nói ra hết toàn bộ, một chữ cũng không được bỏ sót.” Lưu Sở Thiên liếc nhìn Diễm Quân Ly, không nhìn thấy phản ứng của y, nên cầm súng đi tới phía nam nhân nói.
“Tôi gặp một cậu trai cầm miêu đao kéo theo cô gái này chạy hướng kia, khi đó tôi tưởng tang thi tới, cả đám liền cuống cuồng đi theo cậu ta. Nhưng được một lúc thì hai người ấy lại bất đồng ý kiến, cậu trai thì muốn đi hướng bên phải, cô gái thì muốn đi hướng bên trái.” Nam nhân nói còn chỉ chỉ phương hướng của hai người, Sở Thiên cùng Lâm Lăng đều có thể nhìn ra phương hướng Thương Viêm muốn tới là nơi bọn họ đã định.
“Tiếp theo tang thi tới, cậu trai bỏ cô gái này, nhưng cô ta vẫn đi theo, cuối cùng vọt vào giữa đám tang thi cầm lấy áo cậu ấy.” Nam nhân nói hết những gì mà mình trông thấy, lúc này hắn mới phát hiện thì ra nữ nhân này cùng cậu trai kia cũng không phải thân thiết quen thuộc, từ đầu tới cuối chỉ là cô ta sống chết bám theo mà thôi. Nghĩ như vậy ánh mắt nam nhân nhìn Lưu Kết Đăng không khỏi có chút khinh bỉ.
Diễm Quân Ly nghe được lời của nam nhân, ánh mắt thoáng chuyển đến Lưu Kết Đăng bên này.
“Cô ta luôn bám theo sau lưng cậu trai, ai ngờ tang thi muốn bắt cô ta, cô ta vòng ra phía trước cậu ấy, sau đó đẩy, đem tang thi lẫn cậu trai đều đẩy xuống phía dưới.” Nam nhân không chú ý đến cảm xúc của Diễm Quân Ly, nói tiếp.
Mặc dù là đang chiến đấu cùng tang thi, nhưng hắn có quan sát đến Thương Viêm và Lưu Kết Đăng, bởi vì hắn muốn đi theo sau lưng họ. Cách không xa phía trước có Thương Viêm dọn đường, cho nên nam nhân cường tráng này có thể giảm bớt số lượng tang thi bủa vây lấy mình.
Lúc Diễm Quân Ly nghe được Lưu Kết Đăng đem Thương Viêm đẩy xuống dưới, trong mắt y như cháy lên ngọn lửa âm u còn lạnh lẽo hơn cả bóng đêm hắc ám, khóe miệng nhếch lên nụ cười ác ma yêu mị, trầm trong đó là tàn nhẫn đủ để đem tất cả mọi người nơi này tiễn tới địa ngục, nhưng đồng thời lại lộ ra một chút đau lòng cùng thương tiếc khó phát giác.
Nhìn thấy miệng vết thương, Thương Viêm rốt cục hiểu được nguyên nhân tại sao nơi bị rách lại không chảy máu. Trên miệng vết thương vốn ra nên chảy máu xuống thì cư nhiên lại không có, chất lỏng vừa chảy ra đã tạo thành những điểm ánh sáng rồi tan biến mất, lưu lại một miệng vết thương kim loại, giống như là đồ vật rỉ sét bị cắt ra.
Loại cảm giác này khiến Thương Viêm dường như phát hiện ra được bản thân là người máy, vừa cảm thấy mới lạ vừa cảm thấy sợ hãi.
‹Đây là hiện tượng bình thường, ngươi không giống với người bình thường khác. Việc này cứ mặc kệ đi, không cần lo, dù sao cũng bởi vì như vậy mà chẳng sợ bị bệnh độc lây lan hay bị mất máu mà chết, hơn nữa ngươi không cần lo lắng miệng vết thương bởi vì động tác quá lớn mà rách to thêm, trừ phi ngươi lại bị một thương tổn khác đè lên nó›.
Nghe được giọng điệu mau mau đến đây cảm kích ta của hệ thống, Thương Viêm cũng không cảm thấy hoài nghi. Cậu cẩn thận nghĩ lại thì thấy công năng này xem ra không tồi, ít nhất có thể làm đảm bảo tánh mạng của cậu tăng cao thêm được vài phần, bất quá nếu như có thể bài trừ luôn đau đớn thì tốt quá.
Còn Công lược ở một bên nói cái gì cũng thật tốt. Bởi vì Thương Viêm không thể thấy được biểu tình của anh ta cho nên cậu không biết lúc này Công lược có bao nhiêu là mâu thuẫn, đương nhiên biểu tình của hệ thống vẫn luôn lải nhải kia cũng không khá hơn chút nào.
Cái này tuy rằng coi như là đảm bảo sinh mệnh, nhưng như vậy chẳng khác nào đem Thương Viêm cùng thế giới này chia lìa, khiến Thương Viêm lấy tư cách là một người ngoài mà tồn tại.
Đây là một dấu hiệu, là một chứng minh… Thương Viêm không thuộc về thế giới này.
‹Trình tự chữa khỏi khởi động, chữa khỏi bắt đầu, tiêu trừ hạch tinh: 1›. Thương Viêm vừa mới tiêu hóa xong sự thật bản thân sẽ không có máu, trong đầu lại là một sự việc xa lạ khác được mở ra.
Cậu đang mải suy xét xem nên làm sao xử lý miệng vết thương, trình tự đã lập tức nhảy ra hỗ trợ.