Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống (Mạt Thế Hệ Thống Của Nhân Vật Phản Diện)
Chương 63 : Trở về thành
Ngày đăng: 13:25 30/04/20
Khi Thương Viêm đi ra từ bên trong đàn tang thi, tất cả ánh mắt đều tập trung ở trên người Thương Viêm, Diễm Quân Ly nhìn phía Thương Viêm, ánh mắt vô cùng dịu dàng, con ngươi đen như mực lấp lánh sự quyến luyến huyền ảo.
Mà Thương Viêm cũng liếc mắt một cái trông thấy Diễm Quân Ly, lại tránh né ánh nhìn chăm chú của y, mang chút lạnh lùng như khó xử khiến hơi thở Diễm Quân Ly chớp mắt nặng trĩu, nhưng sau đó phát hiện ra lổ tai Thương Viêm ửng đỏ thì sự bất mãn lấp kín trong lòng liền nhẹ bẫng trong tích tắc, không khỏi cười khẽ ra tiếng.
"Cười gì đấy?" Nghe thấy tiếng cười của Diễm Quân Ly, tầm mắt của Thương Viêm rốt cục quang minh chính đại rơi vào trên người Diễm Quân Ly, vì che giấu sự xấu hổ của bản thân nên cậu chau mày lạnh nhạt hỏi, trong giọng nói mang một chút cảm giác không kiên nhẫn.
Hệ thống chết tiệt, cậu chưa bao giờ giống như lúc này muốn quay đầu lại tát chết hệ thống cả. Mỗi khi tầm mắt của cậu rơi vào trên người BOSS, thì hệ thống thường cứ không thèm nhìn sự phản kháng của cậu, mà đem mối quan hệ của cậu và BOSS lúc này đều đóng khung gắt gao in ở trong mắt cậu, khiến cậu muốn bỏ qua sự ngại ngùng quái quỷ này cũng không được nữa.
Xem đi xem đi, lại hiện ra nữa rồi,
Ngay khi đám dị năng giả ở bên cạnh lo lắng cái kiểu thái độ vô lễ này của Thương Viêm sẽ chọc Diễm Quân Ly tức giận, Diễm Quân Ly không nói gì mà cứ tự nhiên đi qua nắm tay của Thương Viêm, cái loại ánh mắt dịu dàng này quả thực như là muốn tràn ra ngoài vậy, mọi người nhìn đến trợn mắt.
Lúc này Thương Viêm định tránh khỏi tay Diễm Quân Ly, nhưng bất luận rút thế nào thì tay cậu vẫn ở trên tay Diễm Quân Ly, động tác của cậu càng kịch liệt thì tầm mắt của người chung quanh lại càng quỷ dị thêm khiến Thương Viêm thở dài, chỉ có thể cam chịu số phận đem tay mình đưa cho người thanh niên trước mắt này.
Cái động tác thả lỏng này khiến Diễm Quân Ly nhịn không được lén vui vẻ, nhưng khi nghĩ đến trước đó, y cũng không khỏi mà tự giễu đối với chỉ số thông thông minh thấp của mình, y đến tột cùng sao lại cho rằng Tiểu Viêm có cảm tình đối với Liên Hoa cơ chứ.
Nghĩ thế, Diễm Quân Ly nắm tay Thương Viêm nhẹ nhàng cọ sát, sau đó đột nhiên lại gần Thương Viêm, ngay khi Thương Viêm đang định lùi về phía sau thì ở bên tai Thương Viêm nói khẽ, cuối cùng còn không cẩn thận đụng tới đầu lổ tai của Thương Viêm khiến Thương Viêm kích động run lên một cái.
Thương Viêm đang muốn dùng tay đi sờ lổ tai, lại thấy được vẻ mặt tràn đầy trêu tức của Diễm Quân Ly, khiến Thương Viêm cảm thấy bản thân phản ứng như thế này có phải đang tự mình lừa mình hay không đây, tay rất không tự nhiên mà dừng lại ở trên không, cuối cùng khi Thương Viêm nhận ra chỉ có thể ngượng ngùng thu tay lại.
Động tác của Thương Viêm và Diễm Quân Ly khiến mấy dị năng giả bên cạnh nhìn thấy choáng váng, không khỏi đều bắt đầu đoán Thương Viêm ngoại trừ thân phận là em trai ra thì vị này không thể nghi ngờ chính là phu nhân tương lai rồi. Bất quá nếu muốn ân ái thì có thể chú ý tới bọn họ một chút hay không chứ!! ㄟ( -∀-)ㄏ
Thương Viêm trợn trừng liếc mắt nhìn Diễm Quân Ly một cái, ho nhẹ một tiếng che giấu sự xấu hổ của bản thân, Diễm Quân Ly nhìn quét mắt thấy mọi người đã hiểu rõ tỏ vẻ rất hài lòng, tay nắm Thương Viêm lại chặt thêm một chút.
Thương Viêm có không ít điểm cống hiến nên bọn họ có thể ở một nơi khá tốt, bọn họ đi tới một khu phố nhỏ, tuy trên mặt đất còn có vết máu và vết bẩn không thể lau chùi sạch được nhưng so với độ dơ bẩn ở chỗ khác thì đã sạch sẽ không ít rồi.
Bởi vì là mạt thế nên tất cả thủ tục đều phải giảm bớt, chỉ cần vừa ý chỗ nào lại đi đến Phòng cư trú giao đủ điểm cống hiến là được rồi, sau đó thì treo lên đã có người ở trước cửa nhà là xong.
Thương Viêm nhìn một phòng ngủ và một phòng khách trống rỗng nhún nhún vai không sao cả, dù sao ở trong không gian của cậu có không ít đồ dùng trong nhà. Thương Viêm dựa theo sở thích của bản thân mà đem một ít gia cụ đơn giản từ trong không gian ra sắp xếp, dù sao chỉ là bày biện một chút, đến lúc đó còn không phải là ngủ ở trong không gian sao.
"Cốc cốc." Tiếng gõ bên ngoài cửa khiến Thương Viêm lập tức cảnh giác, Diễm Quân Ly từ phòng ngủ đi ra, gật gật đầu với Thương Viêm, ra hiệu cậu đứng yên tại chỗ còn bản thân thì đi về phía cửa.
"Xin chào, xin hỏi ngài có cần gia cụ hay không ạ?" Ngoài cửa là một người thanh niên khá lễ phép cầm một quyển sách dán hình các loại đồ dùng trên tay, bên dưới còn có các loại giá cả, mỗi một món gia cụ ít nhất cũng cần hai ngày điểm cống hiến của một người bình thường. Diễm Quân Ly chỉ là đem cửa hé ra một chút, người thanh niên cũng không thể chú ý tới tình hình phía sau cửa được.
Nghe được mấy lời người thanh niên nói Diễm Quân Ly chỉ là liếc mắt nhìn mỉa mai một cái liền đóng cửa lại, ngay lúc người thanh niên há hốc mồm thì nghe thấy một câu "không cần" hờ hững.
Người thanh niên bị cự tuyệt ở ngoài cửa sắc mặt liền tối sầm, một lúc lâu sau mới tuôn ra một câu, "TMD, cho mi ngủ dưới sàn đi!"
"Chỉ cho nhà không cho gia cụ, trái lại rất có lời đây." Thương Viêm cười lạnh một tiếng, không dám bày tỏ ý kiến đối với cách làm này của căn cứ W, tuy nói là đang mạt thế nhưng cái cách làm này sẽ chỉ khiến người ta không có lòng trung thành đối với căn cứ W mà thôi, đây cũng chả phải là cái chuyện tốt gì.
"Trước tiên khoan nói tới việc này, Tiểu Viêm, anh mệt." Giữa mày Diễm Quân Ly lộ ra một chút uể oải, Thương Viêm nhìn thấy Diễm Quân Ly như thế trong lòng tràn ngập một mảnh áy náy.
Hôm nay BOSS đi ra ngoài làm nhiệm vụ dùng nhiều sức lực và tinh lực như vậy chắc chắn mệt chết rồi, mà cậu cư nhiên không có chú ý tới điều này còn bảo BOSS giúp đỡ sắp xếp lại nhà cửa nữa, Thương Viêm cảm thấy mình rất không quan tâm tới Diễm Quân Ly. *(cưng quan tâm thêm chút nữa là bọn này có thịt xem từ lâu rồi ( ̄▿ ̄) )
Thấy vẻ áy náy trên mặt Thương Viêm, Diễm Quân Ly chỉ là cười đầy ẩn ý, sửa ngay lại cái bộ dạng mệt nhọc trước đó, "Cho nên Tiểu Viêm giúp anh mát xa một chút nhé, thế nào?"