Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống (Mạt Thế Hệ Thống Của Nhân Vật Phản Diện)

Chương 83 : Nhân vật trùng lặp?

Ngày đăng: 13:26 30/04/20


Thương Viêm đang đi trước nhóm tang thi bỗng nhiên dừng bước lại, biểu tình có chút bất mãn, "Cậu, dẫn bọn họ đến chỗ BOSS." Thương Viêm tùy tiện níu lấy một người trên đường nói, sau đó vội vội vàng vàng chạy về Sở đăng ký.



Nhóm tang thi và dị năng giả vô tội kia đành phải mở mắt trừng trừng mà nhìn bóng dáng Thương Viêm đi xa. "Ách, chúng ta đi bên này." Dị năng giả nhìn thấy bóng dáng Thương Viêm đã mất hút, sờ sờ tóc, ho nhẹ một tiếng để lực chú ý của nhóm tang thi tập trung về phía mình.



Nhóm tang thi hai mặt nhìn nhau, chỉ có thể vừa nghi hoặc vừa đáng tiếc mà theo dị năng giả kia rời đi.



<đó là="" người="" như="" thế="" nào?="">. Thương Viêm dừng trước cửa Sở đăng ký, cau mày, nếu có thể lọt vào sự chú ý của Công lược thì người đó chẳng phải là một vật hy sinh bình thường.



Công lược chần chờ một chút, kỳ thật anh cũng không rõ đây là tình huống gì, chẳng qua cảm thấy Thương Viêm sẽ có chút nguy hiểm.



Thương Viêm thở dài trong lòng, sải bước nhanh tiến trở lại đại sảnh ban nãy, đưa mắt dò xét từng người trong nhóm dị năng giả vừa rồi bị Thương Viêm hoàn toàn bỏ quên.



"Anh Viêm, có chuyện gì không?" Tiếng nói của quản đốc có chút nịnh nọt, lấy lòng, bước nhanh đi đến trước mặt Thương Viêm. Nhóm dị năng giả thì nhìn thấy người nổi tiếng Thương Viêm ai ai cũng sôi nổi ngẩng đầu, trong đó còn có vài cô gái nhỏ ngượng ngùng mà liếc trộm.



"Không có gì, chỉ là nhìn qua một chút, anh theo tôi lại đây." Thương Viêm không hề lộ sự sốt ruột ở trong lòng ra ngoài, cậu và quản đốc đi đến một góc chết, ánh mắt thản nhiên đảo qua nhóm dị năng giả đông đúc.



"Người kia là ai?" Thương Viêm hất hất đầu, ý bảo quản đốc nhìn về phía phía dị năng giả đội mũ kia, tuy không thấy rõ bộ dáng, nhưng nhìn thân hình thì đoán được là con trai, hơn nữa bóng lưng của hắn ta khiến cậu cảm thấy hắn ta có chút gì đó quái quái.



"A... Đó là Chu Minh. Đúng rồi nhắc đến hắn, hắn hình như là dị năng giả không gian." Quản đốc nhớ ra cái gì đó, kinh hỉ nói, "Không gian của hắn so với anh Lý Thiên còn rộng hơn nữa đó."



Thương Viêm nghe tin này trong lòng ngầm phòng bị, cảm giác quỷ dị cũng sâu thêm một phần, "Anh dẫn hắn lại đây." Thương Viêm nhẹ giọng nói với quản đốc, cậu muốn thấy bộ dạng của người này.



"Được thôi." Quản đốc ngơ ngác một hồi lâu mới kịp phản ứng, mặc dù không gian có lớn, nhưng không đến mức khiến Thương Viêm chú ý như vậy chứ. Bất quá nghĩ lại, Thương Viêm cũng là dị năng giả không gian, muốn nhìn cũng là chuyện đương nhiên .



Thương Viêm nhìn Chu Minh đang cùng quản đốc đi tới, tuy rằng Chu Minh cũng không có làm ra chuyện gì để khiến cậu chán ghét, nhưng cậu đối với người này cảm thấy chẳng thích, không tại sao cả.



"Thương Viêm." Chu Minh đứng ở trước mặt Thương Viêm, cậu lúc này mới phát hiện mình và Chu Minh không phân được cao thấp. Trên mặt Thương Viêm không có bất luận cái không vui, vẫn thản nhiên lộ ra ý cười, thái độ đối với Chu Minh trước mắt cũng không tồi.
"Anh Viêm, anh tỉnh chưa?" Người nói chuyện chính là Dương Thụ, là một dị năng giả mà Diễm Quân Ly gặp lúc ở thành phố W, hiện tại đang đi theo Lâm Lăng làm việc.



"Vừa mới tỉnh thôi." Thương Viêm và Diễm Quân Ly liếc nhau, lý trí Thương Viêm nháy mắt quay lại, tỏ ý bảo Diễm Quân Ly sắp nổi giận không cần lên tiếng. Tuy Lâm Lăng quản người không nghiêm khắc, nhưng tuyệt đối có kỷ luật, đặc biệt tại thành phố B, người người đều biết Thương Viêm ở cùng với Diễm Quân Ly có thể tàn bạo bất cứ lúc nào, do đó sớm như vậy mà dám đến gõ cửa, phải thực sự rất can đảm.



"Cái kia... Chu Minh đã đợi hơn 3 giờ, anh Viêm có… hay không..." Hơn 3 giờ, không lẽ đợi từ 6 giờ hay sao? Muốn chơi cái trò gì đây ? Thương Viêm nhăn lại mày.



"Biết rồi, tôi đánh răng xong liền xuống dưới." Nghe thấy tiếng chân Dương Thụ rời đi, Thương Viêm đẩy Diễm Quân Ly đang bất mãn ra, bước đến cửa sổ hé chút rèm.



Quả nhiên Chu Minh đang chờ phía dưới, hơn nữa thái độ người chung quanh đều tỏ vẻ hữu hảo đối với Chu Minh, thậm chí có những người nổi tiếng là độc mồm độc miệng cũng đối với hắn ta khá tốt.



Tuy rằng cậu cũng không nói rõ thời gian, nhưng cái loại làm vẻ ta đây kia, thật sự khiến Thương Viêm cảm thấy giả tạo. Bất quá, thái độ mọi người cũng là đối hắn ta khá tốt, thu hoạch lòng người à?



Thương Viêm nhíu mày, cậu suy nghĩ về Chu Minh rất nhiều rồi, người này và cậu rất giống, sự trùng hợp đến không thể nào trùng hợp hơn làm cho Thương Viêm hiểu được. Đây là muốn dùng người này thay thế cậu? Xem ra thế giới rất bất mãn với cậu, muốn làm như vậy thì chỉ có một người.



Nghĩ như vậy, Thương Viêm cũng có thể đoán người này đến đây chỉ sợ là muốn cướp lấy vị trí của cậu rồi sau đó trợ giúp Chung Hư Lữ, dị năng không việc gì, bộ dáng không việc gì, nhưng quan trọng hơn chính là ánh sáng Tiểu Tam trên đầu hắn ta đang lòe lòe kìa.



(Mừng cô Tam được em Viêm nhớ tới=]]]])



"Không thích thì giết." Diễm Quân Ly ôm Thương Viêm từ phía sau, ánh mắt khinh rẻ yên lặng dừng trên người Chu Minh, y mặc kệ cái nhìn của người bên ngoài, cũng mặc kệ thái độ của bọn họ, chỉ cần Tiểu Viêm không thích y sẽ càng thêm chán ghét.



Chu Minh đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, tay bất giác mà tát mình một bạt tai, Chu Minh ngơ ngác, hoàn toàn không ý thức được chuyện gì đang xảy ra.



Thấy vậy Thương Viêm "Hì hì" cười một tiếng, "Biết rồi." Thương Viêm nở nụ cười cực âm hiểm, dám xem cậu là kẻ ngốc, đúng là không biết sống chết!



Lời tác giả : Mỗ sắc tỏ vẻ, các bạn đọc giả đừng lo lắng sẽ lật thuyền trong mương, tốt nhất nên cầu nguyện cho hai nhân vật phản diện nhà chúng ta không hành hạ Chu Minh quá ... thảm?