Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống (Mạt Thế Hệ Thống Của Nhân Vật Phản Diện)

Chương 87 : Động thủ

Ngày đăng: 13:26 30/04/20


Nói đến Phạm Thanh, Thương Viêm không nhớ được gì nhiều, cậu chưa từng thấy cô ta, cũng chưa từng giao chiến với cô ta. Cho nên nhiều khi, Thương Viêm vô tình quên mất sự tồn tại của cô ta, cho dù sự tồn tại của người này là mấu chốt quyết định sự chiến bại cuối cùng.



Bởi vì lời tiên tri chỉ là đồ vật hư ảo, cho dù nội dung vở kịch chạy nhanh đến mức nào, thì dị năng của Phạm Thanh vẫn cứ là cấp 1, khả năng nhìn ra tương lai có hạn, đại khái cũng chỉ là một hình ảnh, còn là một hình ảnh mà bản thân cô ta chẳng hiểu được đầu chẳng hiểu được đuôi, vì đó mà Thương Viêm thoáng an tâm.



Hệ thống hơi khẩn trương, hiện tại nơi Thương Viêm đứng là vỉa hè của một ngã tư, Thương Viêm ngụy trang thành người bán hàng rong, vừa diễn vừa len lén quan sát xung quanh.



Thương Viêm có chút nóng vội mà nhìn đồng hồ trong túi áo, hiện tại đã là chạng vạng, một chút nữa thì trời sẽ tối, ngã tư không có đèn đường cho nên không ai dám tới.



   



Thương Viêm tốn thời gian vài ngày để nghe ngóng sinh hoạt của Phạm Thanh, tuy rằng thói quen cơ bản thì không có, nhưng cậu vẫn phát hiện ra được, cứ cách một khoảng thời gian là cô ta lại đến ngã tư - nơi buôn bán nhiều loại mặt hàng, để mua sắm.



Thương Viêm vểnh tai nghe ngóng, tuy rằng mục đích chính của cậu là Bàn tay xám, nhưng đúng như Công lược gợi ý, nếu cậu không trừ bỏ Phạm Thanh, thì có khả năng tương lai của cậu sẽ bị tiên tri ra mất.



Đương nhiên, muốn giết Phạm Thanh cũng không phải việc khó khăn gì, chỉ cần không có gặp phải Chung Hư Lữ thì chuyện rất dễ xử lý.



Dị năng hệ dự tri có rất nhiều hạn chế, đặc biệt là cấp độ dị năng yếu ớt như Phạm Thanh, hơn nữa cô ta còn có một nhược điểm trí mạng, đó là không biết được số mạng của chính mình, điều này rất hợp ý Thương Viêm.



<đến> Tiếng nói của Hệ thống có kèm theo sự hưng phấn truyền vào trong đầu Thương Viêm, Thương Viêm lập tức chú ý phía trước, phát hiện một cô gái mặc chiếc váy thanh lịch đang đi tới đây, bên người cô ta còn có hai dị năng giả theo bảo vệ, thật sự là bắt mắt đến nỗi muốn nhận không ra cũng khó.



Thương Viêm quét mắt đánh giá Phạm Thanh từ cao xuống thấp, nhíu mày, băng sơn mỹ nhân quả nhiên là chủng loại không thể thiếu trong hậu cung của Nhân vật chính.



Thương Viêm hơi cúi đầu, nhưng khóe mắt cậu thì quét xung quanh Phạm Thanh, những cái đuôi núp trong tối cũng không ít, xem ra Chung Hư Lữ cũng hiểu được tầm quan trọng của Phạm Thanh.



   



Bất quá nhiều người hơn nữa cũng không thể bảo vể cô ta được, cho dù là dị năng giả cấp 6, thì đối với cậu cũng chẳng là cái đinh gì. Tuy người nhiều, nhưng mục đích của cậu chỉ là Phạm Thanh và chạy trốn, năng lực bản thân đủ để thực hiện.



Thương Viêm nắm chặt khớp tay, nhanh chóng ngẩng đầu liếc Phạm Thanh một cái, xác định tầm mắt của cô ta không có nhìn sang bên này, Thương Viêm vung áo lên che khuất bàn tay, từ không gian lấy ra một cây trâm cài tóc.



Mặc dù chỉ là một món hàng rẻ tiền của những ngày trước mạt thế, nhưng trong thời cuộc người ta chỉ trao đổi thức ăn và đồ dùng sinh hoạt như hiện nay, thì loại đồ vật này rất thu hút ánh mắt người khác, đặc biệt là phái nữ.



Thương Viêm đem cây trâm đặt lên trên cái bàn mục nát mà cậu nhặt được ở góc nào đó, Thương Viêm dùng nó làm giá hàng, nếu đem một cái bàn mới không sứt mẻ ra đây, mới chọc người hoài nghi .



Quả nhiên, khi ánh mắt Phạm Thanh nhìn sang phía Thương Viêm, thì cây trâm màu bạc kia lập tức thu hút được sự chú ý của cô ta, tuy rằng khuôn mặt vẫn lạnh tanh như bình thường, nhưng Thương Viêm lại cảm nhận được bước chân Phạm Thanh khi bước sang đây rõ ràng nhanh hơn không ít, trong lòng Thương Viêm không khỏi tặng cho mình 32 cái like.


   



Thương Viêm lại ho khan vài cái, bởi vì bị đánh, lưng cậu có chút đau đớn. ”Cám ơn cô, nếu không chê thì cái này…” Thương Viêm trưng ra một bộ mặt tràn đầy áy náy mà nhìn Phạm Thanh, do do dự dự chìa cây trâm ra.



   



Phạm Thanh nhìn thấy cây trâm thì hai mắt sáng ngời, nhưng nếu lấy không thì có vẻ mưu mẹo quá, “Như vậy đi, ta mua cây trâm này bằng 3 bao mì ăn liền.” Tiếng nói lạnh nhạt của Phạm Thanh vang lên.



   



“Như vậy sao được, cho cô cho cô.” Thương Viêm giả vờ trợn mắt kinh ngạc nhìn Phạm Thanh, vươn tay nhét cây trâm lên tay cô ta, mà Phạm Thanh thấy Thương Viêm đầy vẻ áy náy thì có chút thích ý.



   



Tuy nhiên tâm tình của cô ta chỉ duy trì được trong một thời gian ngắn, “Vui vẻ lắm à? Tôi cũng vậy, rất vui vẻ.” Rốt cục cả khuôn mặt của Thương Viêm cũng xuất hiện trong mắt Phạm Thanh, bàn tay vốn cầm cây trâm đưa qua, bỗng dùng lực đâm mạnh vào ngực cô ta.



   



Tiếng nói của Phạm Thanh tắc nghẹn trong cổ họng, cô cố nén đau đớn và hoảng sợ mở lớn mắt lên, vẻ mặt tràn đầy ý cười kia nhượng Phạm Thanh kinh hãi, khuôn mặt này cô đã từng gặp qua, trong hình ảnh mà dị năng dự tri truyền tới, hắn là Thương Viêm - kẻ đã cầm đi rất nhiều đồ vật trọng yếu của Chung Hư Lữ.



   



Một tay Thương Viêm ở góc chết mà đỡ lấy thân thể Phạm Thanh, miễn cho Phạm Thanh ngã xuống đất, đồng thời khẽ chuyển dời vị trí của cô ta, để hai dị năng giả ở phía sau chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng cô ta. Trái tim bị thương chỉ cần 7 giây liền sẽ chết hẳn, cậu chỉ cần kiên trì 7 giây không để cho những hộ vệ kia phát hiện là tốt rồi.



   



Hai dị năng giả ở phía sau không phát hiện, những dị năng giả núp trong góc khuất cũng không hề phát hiện, bọn họ cứ cho rằng Phạm Thanh và người kia đang trò chuyện rất là vui vẻ. Tuy rằng nhìn không thấy mặt Phạm Thanh, nhưng nhìn thấy ý cười trên khóe miệng Thương Viêm bọn họ tự suy tưởng rồi đưa ra kết luận như vậy.



   



Thương Viêm thấy khuôn mặt Phạm Thanh đã từ từ mất đi sự sống, nhanh rút tay khỏi người Phạm Thanh rồi chạy vụt khỏi hiện trường, không có chống đỡ lập tức Phạm Thanh té ngã trên mặt đất. Mà những dị năng giả núp trong góc khuất thì hoảng hốt không thôi, lúc này mới phản ứng kịp gấp gáp chạy tới, một nửa vây quanh người Phạm Thanh, một nửa đuổi theo Thương Viêm.



   



Tuy nhiên khi bọn họ chạy tới xem Phạm Thanh, thì cô ta đã hoàn toàn chết hẳn. Về phần tốp người đuổi bắt Thương Viêm, lúc theo Thương Viêm quẹo vào một ngỏ tắt nhỏ thì phát hiện kẻ đào thoát kia đang đứng rất bình tĩnh, bất quá bên cạnh kẻ kia còn có 2 tang thi, đó là tang thi cấp 7…