Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống (Mạt Thế Hệ Thống Của Nhân Vật Phản Diện)

Chương 99 : Kết

Ngày đăng: 13:26 30/04/20


    “Tỉnh?” Diễm Quân Ly tham lam nhìn đôi mi đang run rẩy sắp tỉnh ngủ của Thương Viêm, “Ưm…” Thương Viêm khẽ mở mắt, nhìn thấy gương mặt dịu dàng của Diễm Quân Ly, trong lòng bỗng chốc vui vẻ, xoay người chuẩn bị ngủ tiếp, nhưng ai biết cậu vừa mới nhúc nhích thì toàn thân đau nhức khôn tả, đặc biệt là địa phương khó nói phía sau kia, nóng rát đến đáng sợ, làm hại Thương Viêm động cũng không dám động.



    Thương Viêm nháy mắt tỉnh ngủ, cậu hừ Diễm Quân Ly một tiếng, đưa tay sờ sờ xuống phía dưới, cảm giác khô mát cho thấy đã tẩy trừ qua.



    “Tiếp tục ngủ đi.” Diễm Quân Ly hôn hôn đỉnh đầu Thương Viêm, cánh tay ôm cậu lại chặt thêm một chút, mắt dừng trên khuôn mặt cậu, dịu dàng và tha thiết.



    Thương Viêm cảm giác được cái nhìn chằm chằm của Diễm Quân Ly, làm cậu không thể nào ngủ tiếp nổi, Thương Viêm búng một cái lên mặt Diễm Quân Ly, thuận tiện còn nhéo vài hơi, “Anh nhìn như vậy sao em ngủ?”



    Nghe câu này, mắt Diễm Quân Ly trầm xuống, “Bởi vì rất lâu rồi anh không có nhìn thấy em” Diễm Quân Ly sấn tới cắn cắn môi dưới của Thương Viêm, “Anh muốn nhìn bù lại cho đủ” Lời nói mơ hồ không rõ làm Thương Viêm thoáng chấn động, dừng một chút sau đó chủ động vươn đầu lưỡi vào trong miệng Diễm Quân Ly.



    Mắt Diễm Quân Ly sáng ngời, dùng sức mà mút vào, hai thân thể trần truồng quấn quít lấy nhau, Thương Viêm rất dễ để biết tình huống của Tiểu Quân Ly, nhất thời mặt Thương Viêm nhăn nheo như trái khổ qua, nhưng vẫn chầm chậm giơ chân muốn câu lấy phần eo Diễm Quân Ly.



    “Đừng” Diễm Quân Ly thở dốc vươn tay ngăn cản hành động của Thương Viêm, hôm qua y tự mình giúp Thương Viêm tẩy trừ, cho nên y biết phía dưới Thương Viêm sưng đỏ rất ghê người, nếu lại đến một lần nhất định sẽ chảy máu.



    Hiện tại đối với Diễm Quân Ly mà nói, không thể chịu đựng nhất chính là Thương Viêm bị thương, chuyện 4 năm trước vẫn còn rõ ràng trước mắt. Thời gian qua, mỗi đêm y đều mơ thấy bóng dáng Thương Viêm nằm ở trên giường, tuy rằng cao hứng vì được gặp Thương Viêm, nhưng lúc sáng tỉnh lại lòng y đau đớn không thể nào diễn tả.



    “Anh không muốn em bị thương, hơn nữa hiện tại em đã không còn dị năng chữa khỏi.” Tiếng nói trầm thấp của Diễm Quân Ly thì thầm bên tai Thương Viêm, thậm chí môi như có như không mà động chạm vành tai cậu.



    “… Em dùng tay.” Thương Viêm trầm mặc một hồi, cậu biết Diễm Quân Ly không muốn cậu bị thương, thế nhưng lúc này Diễm Quân Ly lại không có buông tay ra, nhíu mày cũng biết ý đồ của Diễm Quân Ly là gì.



    Chiếm được sự đồng ý từ Thương Viêm, Diễm Quân Ly cong lên một nụ cười nhàn nhạt, nắm lấy tay Thương Viêm đặt lên Tiểu Quân Ly. Khi chạm đến nó, thiếu chút nữa Thương Viêm bị cái kích cỡ kia dọa sợ, lập tức nghĩ đến Tiểu Thương Viêm nhà mình, ghen tỵ mà cào nhẹ một cái, liền nghe thấy tiếng hừ khẽ của Diễm Quân Ly truyền vào tai.



    “Đứa nhỏ hư hỏng” Diễm Quân Ly cắn cắn mũi Thương Viêm, tay vươn ra đánh lên mông Thương Viêm một cái, thuận lợi khiến mặt Thương Viêm đỏ bừng.



    Đáp lại sự trả thù của Diễm Quân Ly, Thương Viêm càng thêm cố gắng khiêu khích Tiểu Quân Ly, tay quen thuộc mà vuốt ve lên xuống, có khi nhẹ nhàng nắn nắn, dần dần Thương Viêm cảm thấy tay của mình ướt át, đó là chất nước trong suốt chảy ra từ miệng nhỏ của Tiểu Quân Ly.



    Tay không ngừng chuyển động, Thương Viêm biết sức nhẫn nại của Diễm Quân Ly rất lớn, nếu như dùng phía sau của cậu thì chắc chắn tiêu đời, nhưng bây giờ là tay của cậu động, cứ tiếp tục tình hình này thì không biết phải làm bao lâu.



    Đã thế này Thương Viêm đành phải dùng thêm biện pháp, hai tay nắm chặt Tiểu Quân Ly, đầu lưỡi bồi hồi trước hai điểm nhỏ của Diễm Quân Ly.




    Sau đó, mười mấy dị năng giả đi đầu phát hiện ra rằng cơ thể của mình cư nhiên biến nhỏ, sau đó theo cơn gió lớn có chiều nghịch kim đồng hồ cuống bọn họ hết vào trong một cửa khẩu, lúc Công lược khép miệng lại còn khe khẽ đưa lưỡi liếm láp.



    “A ——” Đám người đi theo phía sau thấy cảnh tượng này thì hốt hoảng lui về phía sau mấy bước, tuy nhiên dễ gì để cho bọn họ chạy thoát.



    “Ít nhất chừa lại cho ta một người!” Hệ thống nhìn thấy Công lược muốn ăn sạch hết, lập tức lên tiếng ngăn lại. ”Ta biết.” Công lược trợn mắt liếc Hệ thống một cái, mắt thấy hai đứa sắp cãi nhau, Thương Viêm nhanh miệng ngăn cẳn, “Còn cãi nữa ta sẽ không mang bọn ngươi đi chơi.” Thương Viêm cố ý nghiêm mặt, đối với trẻ nhỏ thì uy hiếp kiểu này hiệu quả vô cùng.



    Nghe thấy Thương Viêm nói, Hệ thống trừng mắt nhìn Công lược một cái, mà Công lược thì bình tĩnh tiếp thu, cắn người duy nhất còn sống sót đến trước mặt Thương Viêm.



    “Bắt đầu phân hình, đọc lấy hoàn tất.” Hệ thống đè trán của mình lên trán dị năng giả sắp khóc thét kia, hai tay cố định đầu người nọ lại.



    “Sao rồi?” Thương Viêm hỏi hệ thống, “Có thể.” Hệ thống nói xong, trên tay hình thành một luồng gió, kỹ năng đặc biệt - năng lực phục chế của Hệ thống. Bất quá, Hệ thống lại không thể thăng cấp, dị năng giả mà cô nhóc phân hình là cấp bậc gì thì cả đời cô nhóc vẫn cấp bậc đó, còn người bị phân hình thì hoàn toàn mất đi dị năng, đương nhiên người nào đối Thương Viêm có ác ý mới có thể phân hình thành công.



    “. . . Không…” Dị năng giả kia thấy thân thể thoáng nặng nề, muốn lên tiếng van xin, nhưng nói còn chưa nói xong, thì tiếng khóc nức nở kia đã nằm gọn trong bao tử Công lược.



    Sau khi những kẻ cả gan dám đánh chủ ý lên Thương Viêm bị nhận lấy kết quả thê thảm, thì Thương Viêm trở thành thành phần nguy hiểm. Hoặc là mất đi dị năng, hoặc là biến mất không thấy, dù cách nào thì cũng không ai lại dám ra tay với Thương Viêm.



    Chậm rãi, tất cả mọi người đều biết Thương Viêm ở bên gối Diễm Quân Ly là một người không dễ chọc.



    “Tiểu Viêm, hôm nay Công lược ăn bao nhiêu cái?” Diễm Quân Ly ôm Thương Viêm, đè Thương Viêm xuống giường, tay nhanh chóng lần mò đến quần lót nhỏ của cậu.



    “Còn không phải nợ phong lưu của anh” Thương Viêm không vui mà cắn cắn môi Diễm Quân Ly, những người dám trêu trọc đến cậu giờ đã ít đến đáng thương, nhưng ôm ấp ý tưởng giành lấy vị trí của cậu thì không phải ít.



    “Ha ha, anh bồi thường em thật nhiều nha” Diễm Quân Ly nói xong liền bắt lấy hai tay Thương Viêm, chậm rãi cởi bỏ chướng ngại vật giữa bọn họ …



———-oOo———-



-Hoàn chính văn-