Mạt Thế Trọng Sinh Chi Phản Kích Đi, Thiếu Niên!

Chương 26 : Cứ như vậy liền hi sinh

Ngày đăng: 06:56 19/04/20


“Tôi chỉ muốn sống sót!” Khuôn mặt Trương Tuyết Yến vặn vẹo kêu rên, mùi vị máu tươi trên người ả đã hấp dẫn những con tang thi ở gần đó lại, thế nhưng Lâm Tử Hiên đang ngồi trên đầu tường lại không có ý định sẽ bỏ qua cho ả.



“Ai lại không muốn tiếp tục sống sót!” An Thần lạnh lùng nhìn ả, chân mày nhướng lên tạo thành một mạt lạnh nhạt, “Thời điểm các người tính kế giết chết Dịch An Thần, sao lại không nghĩ tới vấn đề này nha?”



“Tôi không có làm, căn bản là tôi không có quen biết với Dịch An Thần!!!” Khuôn mặt vốn tinh xảo của Trương Tuyết Yến lúc này đây đã vặn vẹo đến không còn hình người, ả sâu sắc sợ hãi sự tử vong, hai tròng mắt lộ rõ màu đỏ sẫm, “Khẳng định là cậu đã tìm lộn người rồi! Buông tha cho tôi đi! Buông tha cho tôi đi! Cầu xin cậu…”



Ở mạt thế để duy trì sự sống, tuy rằng ả đã từng hại chết một số người, nhưng ả chắc chắn, tuyệt đối không có một người nào gọi là Dịch An Thần.



Ả không thể chết được, ả còn trẻ tuổi như vậy, ả không muốn chết! 



Chỉ cần bây giờ có thể tìm được một con đường sống, nhất định ả sẽ đến trước mặt Dịch đội trưởng hung hăng cáo trạng, cái tên Lâm Tử Hiên này thế mà lại không tuân thủ quy củ trong đoàn đội, hãm hại tổ viên của mình, cái tội danh này, đủ để cho nó bị đá ra ngoài, chết đi trăm nghìn lần rồi.



Nhìn thấy sắc mặt dữ tợn, cặp mắt không cam lòng của Trương Tuyết Yến, khóe môi An Thần cong lên tạo thành một nụ cười kì dị, con ngươi đen láy lấp lánh ánh sáng hứng thú không rõ: “Vậy cô có còn nhớ rõ, cái siêu thị bên cạnh bệnh viện kia sao?”



Trương Tuyết Yến không kịp phản ứng, trong chớp mắt hoảng sợ đến mức mở to hai mắt: “Không có khả năng…”



Không có khả năng sẽ có người biết đến, trừ bọn họ ra, không có khả năng sẽ có người khác biết được chuyện này.



Đó là lần đầu tiên ả hại chết một người vô tội, là thời điểm ả bắt đầu tự đánh mất nhân tính đi hại người khác sau mạt thế, đó cũng là một lời từ biệt với quá khứ, cho nên lúc Lâm Tử Hiên vừa nhắc tới ả liền nhớ ngay đến nó.



Trương Tuyết Yến còn nhớ loáng thoáng, đó là một thiếu niên với thân thủ không tệ, theo chân đội ngũ của bọn là vài người quen thuộc, nhưng bởi vì hành động vội vội vàng vàng, cũng không có giới thiệu lẫn nhau. Thậm chí, thẳng đến cuối cùng, thời điểm mọi người quyết định hy sinh cậu ta, chính mình cũng không có chú ý tới tướng mạo của người kia.



Thế nhưng… Tại sao Lâm Tử Hiên lại biết được?



Lần kia những người đó vội vội vàng vàng họp thành một đội cùng nhau trốn chạy, những tên kia đều có tham gia tính kế chuyện này, chắc chắn bọn chúng sẽ không ngu đến mức tự đi nói ra, căn bản là chung quanh cũng không có khả năng còn có những người khác nhìn thấy, như vậy, đến tột cùng là…
“Đi đường khác?”



“Chỉ sợ là, sẽ có chỗ giao với đường chúng ta đang đi.”



Lông mày Dịch tam thiếu nhíu chặt: “Nhanh! Sợ rằng đối phương đang đi về phía đại ca.”



An Thần trừng mắt nhìn, sợ rằng đối phương là muốn hợp tác với Dịch Hạo Thiên nên mới tới. Bất quá chỉ có một đội ngũ, cũng chính là người của một căn cứ khác, thế thì cái căn cứ còn lại cứ như vậy mà trơ mắt nhìn Dịch Hạo Thiên đem vật tư đi hay sao? Không có khả năng. Sợ rằng thủ lĩnh của cái căn cứ chưa xuất hiện đang đánh chủ ý, đó là hoàng tước tại hậu đi.



Đường lang bộ thiền, hoàng tước tại hậu (Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ phía sau): câu thành ngữ này ý chỉ những người chỉ lo lợi ích trước mắt, không để ý tới mầm tai họa ở phía sau. Là lời cảnh cáo dành cho những người có tầm nhìn hạn hẹp, chỉ thấy lợi ích trước mắt, không để ý đến hậu hoạn. Cũng ví dụ cho việc có người một lòng muốn ám toán người khác, nhưng không nghĩ tới người bị ám toán sẽ lại là mình.



Thế nhưng An Thần cũng đã đoán sai, người của hai căn cứ kia đã sớm hợp tác qua một lần, muốn cùng đi lấy nhóm vật tư ngầm kia, đáng tiếc vẫn chưa có thành công. Mà lần này tiểu đội của Dịch Hạo Thiên xuất động, đã mang đến một cơ hội mới cho bọn chúng.



Tuy nói ở A thành này có tổng cộng hơn mười căn cứ lớn nhỏ, nhưng căn cứ tiểu khu Ngự Long Uyển của Dịch Hạo Thiên là nơi được mọi người công nhận là căn cứ mạnh nhất, đương nhiên, yêu cầu gia nhập cũng cao, có không ít đội ngũ tư nhân được lựa chọn cũng phụ thuộc vào bọn họ.



Lúc thủ lĩnh của hai căn cứ biết được Dịch Hạo Thiên cố tình muốn nuốt trọn những vật tư này liền an bài phương án tác chiến, bọn chúng tổ chức thành hai nhóm đội ngũ, một nhóm tiến vào quán bar, tiếp xúc với nhóm người Dịch Hạo Thiên, hi vọng có được một cơ hội hợp tác.



Một nhóm khác chặn ở bên ngoài mai phục, mặc kệ hợp tác có thành công hay không, chỉ cần tiểu đội Dịch Hạo Thiên có thể thành công lấy vật tư ra, bọn chúng liền có thể áp dụng kiểu đường lang bộ thiền, hoàng tước tại hậu.



Tang thi cấp 4 cũng không phải dễ đối phó như vậy, bọn chúng tin tưởng, vào lúc tiểu đội Dịch Hạo Thiên đối phó xong tang thi cấp 4, căn bản là sẽ không còn dư hơi để đối phó với bọn chúng nữa!



Hai thủ lĩnh ăn nhịp với nhau, vì vậy liền xuất hiện biến cố như vầy đây.