Mạt Thế Trọng Sinh Chi Song Sinh Tử
Chương 14 : Tiểu thây ma
Ngày đăng: 07:07 19/04/20
(*tung bông, tung hoa* vợ anh Húc đến đây!*vỗ tay chúc mừng nào*)
Tiễn bước Dạ Húc, thời gian cũng không còn sớm, khi Mộc Bác tắm rửa xong mặc áo tắm đi ra, thấy Thương Triệt đang định đi về hướng tầng hầm, nhanh chóng ngăn cản. “Tiểu Dịch?”
Thương Triệt quay đầu lại, mặc dù có áo tắm che khuất, nhưng Mộc Bác là người bình thường, lúc mới tắm rửa xong trên người đều mang theo hơi nóng. Khí tức và mùi hương thuộc về Mộc Bác truyền tới chóp mũi, Thương Triệt đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ, con ngươi chuyển a chuyển, may mắn mặt mình vạn năm không đổi sắc, nếu không bây giờ cậu cũng không biết nên làm thế nào. (Dung: em hảo háo sắc nga,hí hí)
Thấy Thương Triệt chỉ cúi đầu không nhìn mình, Mộc Bác có chút kỳ quái. “Sao vậy, tiểu Dịch?”
Ổn định tốt tâm lý Thương Triệt mới ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt quan tâm của Mộc Bác, cảm giác trước đó bỗng chốc lại nổi lên.
Vươn tay ra viết hai chữ ‘Nghỉ ngơi.’
Mộc Bác nháy mắt hiểu rõ, cười nói. “Tiểu Dịch ngốc, tầng hầm không đèn không điện, anh nỡ lòng nào để em lần thứ hai xuống đó. Từ hôm nay trở đi, tiểu Dịch quang minh chính đại sinh hoạt trong căn cứ, còn vấn đề thân phận, ngày mai anh giúp em giải quyết, được không?” monganhlau.wordpress.com
Nghe vậy, tâm Thương Triệt run rẩy, từ hôm nay cậu sẽ sinh hoạt cùng Mộc Bác sao?!
Mộc Bác kéo tay Thương Triệt, cười nói: “Hôm nay chưa kịp chuẩn bị gì cả, đành ủy khuất tiểu Dịch ngủ chung một giường với anh, cũng may giường này rất lớn.” Nhớ đến em trai nhà mình yêu sạch sẽ, Mộc Bác lại bổ sung. “Ngày mai anh gọi người mang thêm một chiếc giường lại đây, bây giờ nếu tiểu Dịch không quen ngủ chung với anh cứ nói, anh có thể ngủ sofa.”
Mộc Bác đang cố gắng thỏa mãn yêu cầu em trai, Thương Triệt đã ngẩng đầu, chậm rãi viết xuống mấy chữ ‘Không sao, có thể ngủ chung’
Thấy mấy chữ này, Mộc Bác nhịn không được nở nụ cười. “Được, anh đều nghe theo tiểu Dịch.”
Không biết tại sao, nghe Mộc Bác nói như vậy, trong lòng Thương Triệt có một loại cảm giác nói không rõ.
Hai người song song nằm trên giường, cũng không chật chội, nhưng kỳ diệu là, trong lòng hai người đều có cảm giác rất thỏa mãn.
Mộc Bác cẩn thận đắp chăn cho Thương Triệt, tuy biết này là vô dụng với Thương Triệt, nhưng hắn vẫn muốn chăm sóc em trai như cũ.
Viết lên không trung mấy chữ ‘Ngươi có tư duy à?’
Tiểu thây ma hơi run rẩy, không nói gì.
Thương Triệt cũng không ngại ‘Cho ngươi hai lựa chọn, một là tự nói, hai là ta giao ngươi cho sủng vật của ta nghiên cứu. Lấy năng lực của nó, ngươi xảy ra chuyện gì, nó rất nhanh sẽ nghiên cứu ra.’
Tiểu thây ma vẫn bất vi sở động, Thương Triệt ánh mắt biến đổi, lập tức truyền tinh thần lực cường đại vào, tiểu thây ma chỉ cảm thấy đầu óc một trận ầm ầm, dùng sức lắc đầu. Ánh mắt nhìn Thương Triệt đã mang theo sợ hãi và cầu xin.
Thương Triệt dừng tay, tiếp tục viết ‘Nói.’
Tiểu thây ma tay run rẩy, nó không có năng lực dùng tinh thần lực viết chữ như Thương Triệt, ngồi chồm hổm trên đất, dùng móng tay thay viết, viết ‘Ngươi là người văn minh cao cấp?’
Cái này làm Thương Triệt thật sự kinh ngạc, đánh giá tiểu thây ma trong chốc lát, cảm thấy cực kỳ hứng thú ‘Xem ra, ngươi cũng không phải người tinh cầu này? Khó trách biểu hiện không giống người thường như vậy.’
Tiểu thây ma ngược lại không dám nhận ca ngợi, cúi đầu tiếp tục viết ‘Ta là ngoài tinh hệ, âm thầm đến địa cầu kiểm tra tài nguyên. Nào biết, toàn bộ địa cầu đã bị nhiễm bệnh độc ngoài tinh hệ, cơ thể của ta cũng thối rữa. Có lẽ là do tinh thần lực của ta cao, chờ sau khi tỉnh lại, ta bi thúc phát hiện mình bám vào thân thể trẻ con này.’
Nhớ tới ‘lịch sử’ bi thúc, tiểu thây ma cảm thấy, nó nhất định là người xui xẻo nhất tinh cầu.
Bệnh độc?
Thương Triệt nhạy cảm bắt được hai chữ này. Không Không từng nói qua chuyện bệnh độc, bất quá lấy năng lực hiện tại của Không Không, vẫn không thể hoàn toàn lý giải. monganhlau.wordpress.com
Tiếp tục viết xuống nghi vấn của mình ‘Bệnh độc gì?’
Tiểu thây ma nhìn Thương Triệt, biết mình lỡ lời. Bất quá, ở trong cái thế giới thây ma này, cư nhiên có thể tìm được người giống như mình, tiểu thây ma trong lòng rất vui vẻ. Bởi vậy cũng không để ý đến hành động thô lỗ của Thương Triệt vừa rồi, tốt tính giải thích: ‘Toàn vũ trụ chia ra rất nhiều nền văn minh, ta đến từ văn minh cấp 2. Nhìn tinh thần lực của ngươi hẳn là văn minh cấp cao đi? Cũng bởi vì văn minh cấp 2 muốn trở thành văn minh cao cấp, rất nhiều quốc gia đã phát triển công nghệ sinh hóa. Ta đến địa cầu trước, dường như còn có mấy người của đế quốc Phát Đạt, bọn họ đang cùng nghiên cứu một thứ, có tên là ‘HE’. Đây là một loại thuốc tinh thần, người uống vào sẽ nâng cao tinh thần lực trên diện rộng. Đồng thời tăng thêm năng lực khống chế các loại vũ khí trang bị, nói đơn giản là người biến thành vũ khí, toàn bộ hợp lại thì thực lực của một quốc gia đương nhiên cũng sẽ nâng cao. Bất quá mọi người không dự liệu được chính là, loại thuốc này, tuy nâng cao tinh thần lực của con người nhưng đồng thời cũng làm thay đổi năng lực tư duy của con người. Ảnh hưởng nghiêm trọng thì hóa điên, ai có thể vượt qua, sẽ trở thành người mạnh chân chính. Nhưng đại đa số đều biến thành người man rợ, không tư duy, không tình cảm, còn uống máu ăn thịt người. Đã không còn đặc trưng cơ bản của nhân loại, hoặc là nói, bọn họ đã không còn là người.’